Cái kết không ngậm được miệng cho cặp đôi 'giao lưu' trước ngày ra tòa

Cả tháng nay không được chạm vào vợ, trước đó thì cũng hạn chế vì Thái thường xuyên về muộn vợ con đã ngủ rồi...

Vừa mới đặt đứa con sốt 40 độ thiu thiu nằm xuống dưới cái nôi định đi dọn dẹp chỗ con vừa nôn ra thì giật bắn mình bởi tiếng đạp cổng cái rầm của chồng. Đứa con nhỏ cũng tỉnh giấc khóc ré lên, Thu lại vội vàng bồng con lên dỗ dành mà thằng bé không chịu nín cứ thế khóc rồi quằn quại trên tay mẹ, Thu nhìn mà đứt từng khúc ruột:

– Làm cái đéo gì ở nhà mà 7 giờ tối rồi mà nhà cửa tanh bành bẩn thỉu thế này. Có cơm cho thằng này ăn chưa, trông con cũng không xong để nó khóc nhức hết cả đầu.

– Anh tự đi mà nấu, anh không thấy con nó sốt đây à. Anh làm gì mà tôi gọi cho từ 5 giờ chiều không thấy nghe máy, vợ nhờ đi chợ hộ vì con sốt mà gọi thế nào cũng không nghe. Anh lại nhậu nhẹt chán chê với cái lũ bạn không đáng làm đàn ông của anh chứ gì? Khốn nạn đến thế là cùng.

– Cô bảo bạn ai không đáng làm đàn ông hả? Dám hỗn à? Loại đàn bà như cô ở nhà có mỗi cái việc rửa đít cho con mới nấu bữa cơm mà không xong thì biến ra ngoài đường mà ở cho nhanh. Hỗn với ông ông đập cho chết.

Ảnh minh họa

Vừa nói Thái vừa vung tay tát vợ 1 cái khá mạnh, Hạ đang ôm con nên không né được. Cô lĩnh trọn cái tát trời giáng của chồng, ngồi sụp xuống đất. Thái chẳng thèm để ý xem vợ con thế nào khật khưỡng bỏ vào phòng để mặc quần áo đầy mùi bia rượu lăn ra ngủ tới tận sáng hôm sau.

Tỉnh dậy thì choáng váng khi thấy tờ đơn ly hôn vợ để sẵn trên bàn. Không thấy vợ con đâu thì gọi điện cả chục nhưng vaanxk hông thấy Hạ nghe máy. 2 giờ sau Hạ mới ôm con về, hóa ra vợ đưa con đi tiêm về:

– Cô đi đâu mà tôi gọi bao nhiêu cuộc không nghe hả? Khốn nạn vừa thôi.

– Thì cũng giống như tôi gọi anh không nghe máy thôi. Nó khốn nạn với mình thì mình phải khốn nạn lại.

– Cô ăn nói với chồng cho tử tế nhé.

– Tôi với anh giờ còn tình nghĩa già nữa đâu mà nói chuyện tử tế với nhau. Đơn đấy anh kí đi rồi tôi gửi. Từ giờ tới lúc ra tòa sống ly thân, phận ai người ấy lo.

Thái nổi điên kí cái roẹt vào lá đơn vợ đưa, có lẽ cũng đoán được chồng sẽ kí nên Hạ không tỏ ra bất ngờ mà chỉ lẳng lặng dọn hết đồ của chồng bỏ ra ngoài phòng khách. Kể từ hôm tuyên bố li thân Thái sống và sinh hoạt ngoài phòng khách, vợ con ở trong buồng.

Tự dưng không bị vợ quản thúc Thái lại thấy thoải mái hẳn. Đi làm về nhậu nhẹt thoải mái, hôm nào thích thì ăn hàng rồi về, cũng chẳng phải nhìn cái mặt đăm đăm như lưỡi lê của vợ mỗi lần đợi cơm mình. Đứa con trai thì thi thoảng Thái mới có dịp ôm con 1 tí vì anh toàn về muộn, về đến nhà vợ con đã đóng cửa ngủ cả rồi. Tự dưng Thái thích cuộc đời độc thân chả vướng bận.

Nhưng rồi sống ly thân được 20 ngày thì bất ngờ Thái bị sốt. Nằm bẹp cả ngày chẳng nhỏm dậy mà đi mua thuốc nổi. Vợ đi qua đi lại mặc kệ không hỏi han. Mà cũng đúng thôi, trước đó vợ rồi con ốm nào Thái có hỏi được câu gì tử tế. Về mà chưa thấy có cơm thì chỉ quát ngậu xị rồi chửi om nhà lên thôi.

Tối đó Thái cố gắng nhỏm dậy tự mình lết ra đầu ngõ mua thuốc rồi về nhà nấu bát cháo ăn tạm để uống thuốc. Nhưng vừa húp thìa cháo trắng vào miệng anh đã phải nhổ vội ra. Cháo gì mặn lại lờ lợ không nuốt nổi, lúc này Thái mới thấy nhớ bát cháo hành tía tô vợ vẫn nấu cho mình ăn mỗi khi ốm, giờ chắc chẳng khi nào cô ấy nấu nữa. Nhưng rồi Thái lại tự an ủi mình… bỏ vợ là phúc, sống với đàn bà lắm lời mệt lắm.

Sáng nay vợ thông báo bên phường đã gọi hòa giải nhưng cô ấy bỏ qua hòa giải rồi nên ngày mai tòa gọi, bảo Thái mai xin nghỉ làm để tới tòa giải quyết ly hôn. Thái ok rồi đi làm, nhanh thật cuối cùng cũng tới ngày mỗi đứa mỗi nơi, ngày xư từng thề nguyện sống chết không rời. Nhưng sống cuộc sống hôn nhân rồi thì mới thấy mệt mỏi lắm…

Đêm ấy trằn trọc mãi Thái không ngủ được. Chả hiểu sao lại cứ nghĩ tới cái thời yêu nhau, ngày đó Thái chết mê chết mệt Hạ và không bao giờ lại nghĩ tới ngày đưa nhau ra tòa thế này. Tự dưng Thái thấy mình có lỗi nhưng quá muộn để sửa sai rồi. Đang miên man suy nghĩ thì bất ngờ thấy vợ lù lù ôm gối đi ra. Hạ đứng trước mặt Thái nói câu khiến Thái lạnh người:

– Chỉ còn đêm nay thôi, anh có muốn được hưởng cái sự sung sướng khi làm chồng tôi không?

– Hả? Em… Em nói gì?

– Anh có muốn được hưởng cái sự sung sướng khi làm chồng tôi lần cuối không?

– Có… có chứ, cho anh sướng lần cuối đi!

Ảnh minh họa

Vừa dứt lời Thái lao ngay vào tụt quần vợ xuống như thể sợ Hạ sẽ thay đổi ý định chỉ trong tích tắc. Cả tháng nay không được chạm vào vợ, trước đó thì cũng hạn chế vì Thái thường xuyên về muộn vợ con đã ngủ rồi. Trước đây vợ chồng anh vốn hòa hợp trong chuyện này lắm nhưng chỉ vì nửa năm trở lại đây, tự dưng Thái bị nhóm đàn ông “không sợ vợ” ở công ty rủ vào cái hội chè chén bia bọt sau mỗi giờ làm nên đâm ra anh đổ đốn.

Thái tranh thủ sờ soạng ôm ấp mọi ngóc ngách trên cơ thể vợ để tận dụng cơ hội cuối cùng này. Chồng âu yếm quá mức khiến Hạ ngạt thở đẩy vội anh ra:

– Anh định làm tôi chết ngạt đấy à? Anh làm gì mà kinh vậy?

– Tại vì… tại vì từ mai anh không được làm thế này với em nữa rồi. Anh xin lỗi, là lỗi do anh…

– Thế cái lúc anh chè chén say sưa anh có nghĩ tới con ốm sốt, tới vợ vất vả chăm con đợi cơm anh ở nhà không hả?

– Anh xin lỗi… là anh sai rồi.

Dứt lời, Thái lại lao vào ôm hôn tới tấp với vợ. Đêm ấy 2 vợ chồng hòa vào nhau như đôi tình nhân xa cách nhau cả năm trời. Sáng muộn hôm sau Thái mới tỉnh dậy, nhìn đồng hồ đã 9 giờ sáng. Lao vội vàng buồng thì thấy vợ đang cho con bú:

– Chết rồi 10 giờ rồi, lên xe anh chở ra tòa thôi.

– Giờ này họ xửa vụ khác rồi.

– Thế mình thì…

Thái ngớ người, mãi mấy phút sau mới hiểu ra chuyện. Hóa ra sáng nay vợ anh cố tình không gọi chồng dậy để trễ giờ ra tòa. Vậy là cô ấy đã chấp nhận tha thứ cho anh ư. Thái lao vội vào ôm chặt lấy vợ: “Vợ ơi, anh xin lỗi. Anh hứa không làm em và con khổ nữa đâu”.

Minh Minh/ Theo Thể thao xã hội

Nguồn PNNews: http://phununews.vn/tinh-yeu-hon-nhan/cai-ket-khong-ngam-duoc-mieng-cho-cap-doi-giao-luu-truoc-ngay-ra-toa-228638/