Cha con dắt díu nhau vào tù

Trong lúc quá chén, nhóm thanh niên chửi đổng. Những lời thô tục đó đã vô tình bay đến tai kẻ qua đường. Tưởng nhóm thanh niên chửi mình nên thanh niên kia tức tối, kéo người tới đánh lộn làm án mạng xảy ra.

Chỉ vì mâu thuẫn nhỏ mà người chết, còn cha con Ngọc đi tù.

Hồ sơ vụ án cho thấy, do hoàn cảnh ở quê quá khó khăn nên khoảng năm 2014, Huỳnh Trung Ngọc (sinh năm 1998) cùng bố mẹ và em gái rời quê ở xã Long Vĩnh, huyện Duyên Hải, tỉnh Trà Vinh lên TP Hồ Chí Minh tìm kế sinh nhai.

Khu vực nội đô tiền thuê nhà cao, việc làm khó kiếm nên sau đó cả gia đình Ngọc quyết định về địa bàn vùng ven ở xã Tân Kiên, huyện Bình Chánh thuê phòng trọ rồi chia nhau mỗi người kiếm một nghề để mưu sinh.

Cuộc sống bình yên ấy kéo dài không được bao lâu thì bỗng một ngày cuối năm 2015, cha con Ngọc đều vướng vào vòng lao lý.

Sự thể, sau khi uống bia với bạn bè, khoảng 23h ngày 10/11/2015, Huỳnh Trung Ngọc chạy xe máy về gần tới nhà trọ thì nghe tiếng chửi thề của nhóm thanh niên cùng dãy trọ gồm Nguyễn Hoài Ân, Trần Đức Cảnh, Vũ Trí Tuấn, Vũ Trí Phong đang ngồi nhậu gần đó.

Do trong người đã có hơi men, lại hơi bực tức về một số chuyện nên khi nghe loáng thoáng nhóm thanh niên kia chửi thề thì Ngọc cho rằng họ chửi mình nên bực tức, tìm cách trả thù. Nghĩ là hành động, Ngọc quay xe đi kêu anh em, bạn bè tới để “nghênh chiến” với nhóm thanh niên kia.

Ngọc gọi điện cho Huỳnh Văn Dức (sinh năm 1997, là anh em bà con với Ngọc) để yêu cầu Dức tới hỗ trợ đánh nhóm thanh niên kia. Lúc này Dức đang ngồi nhậu với 3 người (chưa rõ lai lịch), nhưng khi được Dức rủ đi đánh nhau thì những người này đều đồng ý.

Sau khi tập hợp được một đội quân khá hùng hậu, Ngọc lên xe máy chở Dức, những người còn lại đi xe khác đến điểm hẹn. Trên đường về, Ngọc xuống xe nhặt một cây tầm vông dài hơn 1m để làm vũ khí chuẩn bị cho trận đánh giáp lá cà.

Khi đến nơi, Ngọc cầm gậy tầm vông xông tới đánh Ân. Những người này đã nhặt đá ném về phía nhóm thanh niên. Thấy quá vô lý, một số người trong nhóm của Ân tấn công, rượt đánh lại nhóm Ngọc. Sau một đoạn đường khá dài, Ngọc bị nhóm của Ân đuổi kịp và ôm vật xuống đường.

Thấy con bị đánh, mẹ và em của Ngọc chạy can ngăn nhưng bị nhóm thanh niên đẩy té ngã. Cùng lúc này, Ân nhặt gậy lên định đánh Ngọc thì bị Huỳnh Văn Lượng (sinh năm 1971, bố của Ngọc) đánh bất tỉnh tại chỗ sau đó tử vong.

Sau khi đánh nhau, gia đình Ngọc quay về nhà trọ, Ngọc nhờ bạn chở ra bến xe, trốn về quê. Với diễn biến nêu trên, Huỳnh Văn Lượng bị truy tố về tội giết người. Riêng Huỳnh Trung Ngọc, Huỳnh Văn Dức, Nguyễn Hoài Ân, Vũ Trí Phong bị truy tố về tội gây rối trật tự công cộng.

Tại phiên tòa sơ thẩm mới đây, các bị cáo thành khẩn khai báo về hành vi phạm tội của mình. Bị cáo Lượng cho rằng lúc đó chỉ hành động theo bản năng trước sự nguy hiểm của nhóm thanh niên kia. “Lúc đó Ngọc bị nhóm thanh niên kia bao vây, người dùng tay chân, người dùng gậy gộc đánh liên tiếp vào người.

Hơn nữa vợ bị cáo, con gái bị cáo cũng bị đánh la hét thất thanh khiến bị cáo không làm chủ được và hành động như vậy. Bị cáo không chủ ý giết người, mà chỉ phản ứng lại với những người kia để cứu vợ con bị cáo thôi…”- bị cáo Lượng trình bày.

Về phía bị hại có hoàn cảnh hết sức đặc biệt vì bố mẹ bị hại đã quá già yếu. Lúc bị cáo bị đánh hôn mê thì cũng là lúc người vợ đang chuẩn bị lâm bồn. Khi vợ mới sinh con được 2 ngày thì anh đã ra đi vĩnh viễn, không hề được nhìn thấy mặt con, dù đó là niềm mơ ước, mong chờ của anh bấy lâu nay. Không chỉ thế, bị hại còn có hai người anh nhưng tất cả đều bị mù…

Đại diện bị hại chỉ mong muốn phía các bị cáo tạo điều kiện bồi thường phần nào để bù đắp cho gia cảnh éo le đó, còn về tội danh, hình phạt thì do tòa quyết định.

Sau hai ngày xét xử, TAND TP Hồ Chí Minh đã tuyên phạt bị cáo Huỳnh Văn Lượng 10 năm tù về tội giết người, Huỳnh Trung Ngọc 1 năm tù về tội gây rối trật tự công cộng. Bị cáo Ân bị tuyên 9 tháng tù về tội gấy rối trật tự công cộng. Cùng tội danh, bị cáo Phong cũng bị tuyên 9 tháng tù, cho hưởng án treo.

Hoàng Quý

Nguồn Pháp Luật Plus: http://www.phapluatplus.vn/cha-con-dat-diu-nhau-vao-tu-d41128.html