Học cách yêu thương

PNCN - Mẹ vô tình nghe con khoe với Long về “chiến công” vừa lập được:

- Hôm qua, tớ lừa nó một cú ngoạn mục. Tớ cố tình viết sai để nó chép rồi sau đó tớ bí mật sửa lại. Hơi bẩn một tí, nhưng như thế để lần sau nó chừa cái thói chép bài của người khác.

Long hào hứng tán thưởng, khen con là “cao thủ võ lâm”. Mẹ nghe xong, trong nỗi sững sờ mẹ vừa lo, vừa buồn.

Nếu mẹ đoán không nhầm thì cậu bạn bị con chơi xỏ là Lâm, người đã nhiều lần khiến con bực bội vì hay copy bài và có lúc điểm còn cao hơn con. Con bực bội nên nghĩ cách đối phó.

Chẳng cần bàn cãi, copy bài của bạn trong lúc kiểm tra là việc rất đáng phê bình, vì như thế là lừa dối chính mình và lừa dối người khác. Thành tích có được cũng là thành tích ảo. Thế nhưng, mẹ không hài lòng về cách cư xử của con. Đã là bạn bè, sao con không chọn cách khác? Con có thể thẳng thắn góp ý với bạn, giảng giải cho bạn những chỗ bạn chưa hiểu. Nếu bạn không nghe, con có thể có những hành động cứng rắn hơn buộc bạn phải tự thân vận động. Copy bài là xấu, nhưng chơi xỏ bạn còn xấu hơn con ạ. Nó không chỉ khiến tình bạn bị sứt mẻ mà còn là vấn đề nhân cách. Thử đặt vị trí con là Lâm, con sẽ cảm thấy như thế nào và liệu con còn muốn duy trì mối quan hệ ấy nữa không? Có thể con nghĩ rằng, con nhiều bạn, không chơi với Lâm cũng chẳng sao, vì cậu ấy chẳng có gì nổi trội. Nhưng con à, Lâm vẫn là người bạn ngày ngày ngồi kế bên con, đã cho con mượn bút khi bút con hết mực, đã mang sách đến tận nhà mình khi con vội ra về nên để quên dưới gầm bàn, bạn lo buổi tối con không có sách làm bài tập. Ngoại trừ việc học, Lâm rất ngoan, tốt bụng và nhiệt tình. Có được một người bạn như thế là rất đáng trân trọng, phải không con?

Có thể con không biết, nhưng vài lần nói chuyện, mẹ nhận thấy bố mẹ Lâm là người khá nặng nề về thành tích của con mình. Lâm từng bị bố đánh đòn vì không chịu làm bài tập về nhà, bị mẹ nhốt trong phòng vì đi học không chép đủ bài. Có lần, mẹ chứng kiến bố Lâm bạt tai Lâm giữa sân trường vì bài kiểm tra học kỳ của bạn ấy bị điểm kém. Lâm mím chặt môi không dám khóc. Có lẽ những trận đòn roi ấy ám ảnh Lâm, khiến bạn thêm áp lực. Lâm thiệt thòi hơn con và nhiều bạn khác. Mẹ mong con hãy chia sẻ với bạn bằng sự thông cảm chân thành và giúp đỡ để bạn tiến bộ.

Yêu thương cũng cần phải học con ạ. Với những người kém cỏi hơn, con hãy tìm cách nâng họ lên chứ đừng dìm họ xuống. Có như thế họ mới tiến dần lên và con nhờ đó cũng trở nên cao lớn.

Mẹ mong con hãy ghi nhớ điều này không chỉ cho chuyện của Lâm, mà suốt đường đời sau này.

Về phần mẹ, mẹ cũng sẽ tìm cách để chuyện trò với bố mẹ Lâm. Biết đâu, bố mẹ bạn hiểu ra, sẽ gần gũi, chia sẻ với những khó khăn của con mình, để mỗi ngày đến trường Lâm sẽ thấy tự tin và thoải mái hơn.

Sau khi cãi nhau, người xin lỗi trước không phải bởi vì người ta sai, mà là người ta trân trọng người bên cạnh mình, mẹ mong con cũng làm việc đó với Lâm ngay ngày mai, con nhé.

Thu Nhật

Nguồn Phụ Nữ TP.HCM: http://phunuonline.com.vn/gia-dinh/blog-cho-con/hoc-cach-yeu-thuong/a129258.html