Thai phụ từ chối điều trị ung thư dạ dày để giữ con đã qua đời

Chị Trịnh Thị Tuyền là thai phụ ung thư dạ dày giai đoạn cuối từ chối điều trị để giữ con – nhân vật Vòng tay Nhân ái MS 223 đã trút hơi thở cuối cùng ngày 10/10. Chị ra đi để lại hai đứa con thơ nheo nhóc cho người chồng chăm sóc trong cảnh khó khăn bộn bề.

Mẹ ung thư giai đoạn cuối đánh đổi sự sống để sinh con

GiadinhNet - Mang thai tháng thứ 7, chị được phát hiện bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối đã di căn sang một số bộ phận khác. Sức khỏe suy kiệt nhưng chị vẫn quyết định “chết cũng giữ con”, cầm cự gần 2 tháng để sinh thường bé trai kháu khỉnh.

Câu chuyện về nỗ lực giữ con của thai phụ ung thư giai đoạn cuối Trịnh Thị Tuyền (SN 1984, ở xóm Tây, xã Tiên Lục, huyện Lạng Giang, Bắc Giang) khiến nhiều người cảm phục và chia sẻ. Những ngày cuối ở viện, chị Tuyền ăn uống kém, tiên lượng xấu nên gia đình đã xin cho chị về quê. 1h40 phút ngày 10/10, chị Tuyền đã trút hơi thở cuối cùng vì bệnh tình quá nặng.

Chuyên mục Vòng tay Nhân ái (Báo Gia đình & Xã hội) xin gửi lời chia buồn sâu sắc tới gia quyến chị Trịnh Thị Tuyền.

Dù đã mấy ngày trôi qua, anh Nguyễn Đức Cờ đến giờ vẫn chưa hết bàng hoàng trước sự ra đi của chị Tuyền. Trong cuộc nói chuyện ngắn ngủi với chúng tôi qua điện thoại, anh Cờ cũng chỉ bảo, biết là chuyện này sẽ phải đến nhưng nhanh quá. Vợ chồng chỉ cố gắng điều trị, mong sao Tuyền sống đến ngày cháu Dương biết nói là mừng. Vậy mà ước mơ đó đã không thể có được.

Đọc những dòng tâm sự của anh mà chúng tôi không khỏi xót xa: “Một đôi chân, một đôi tay có 2 bàn, mắt có hai mà tại sao em để anh một thân một mình nuôi con. Mỗi khi mưa lạnh tràn về, ai mua áo ấm giữ lạnh cho con. Em đau, em ngồi ôm 4,5 cái gối mồ hôi chảy như mưa nhưng nhớ trước khi xuống viện thằng Dương đang sốt, em đã gọi điện về hỏi mẹ ơi Dương khỏi sốt chưa.

3,4 tiếng trước khi từ bỏ dương thế, em không quên nhờ anh chuyển lời cám ơn những người đã giúp đỡ vợ chồng con cái mình. Đến những phút cuối mà linh cảm đã chiến thắng bản năng, em vẫn chỉ nghĩ và gào thật to “Ánh, Dương ơi đợt này mẹ không qua thật rồi, mẹ có lỗi hai con. Mẹ xin lỗi 2 con” và em dần lịm đi.

Cả anh và em đều biết số 2 vợ chồng mình vất vả nhưng anh cũng chẳng nghĩ là vợ chồng mình lại bất hạnh thế này. Yêu nhau 7 măm, mãi mới cưới cũng chỉ vì không có tiền cưới rồi 4 năm hết viện này, thầy lang nọ mới có con. Vợ chồng mình đặt tên con là Nguyễn Ngọc Minh Ánh - viên ngọc mọc giữa ánh sáng của buổi sáng. Niềm vui tưởng được nhân đôi khi em mang bầu lần 2, lần này một bé trai ra đời. Em đang nằm viện thì em bảo anh về quê lấy khai sinh cho con và đặt tên là Nguyễn Minh Dương.

Ánh - Dương là hai đứa con mình, ánh sáng ban ngày xua màm đêm tối tăm, thế nhưng con thì tròn mà mẹ chẳng được vuông. Em hãy chỉ cho anh để anh sống làm sao cho đúng bây giờ”.

Hai con thơ của chị Tuyền. Ảnh FB Điều Giản Dị

Nhìn cảnh “gà trống nuôi con”, bao người không cầm nổi nước mắt. Nỗi lo lắng nhất mà anh Cờ hiện tại chính là việc phải chăm sao cho hai đứa con. Cháu lớn cuối năm nay mới tròn 3 tuổi, còn cháu nhỏ từ ngày sinh ra đã vài tháng mà chỉ mới được ở bên mẹ ít ngày. Anh Cờ chia sẻ: “Đến giờ thi thoảng cháu Ánh vẫn gọi mẹ, đòi mẹ về đưa đi học. Rồi nhìn cháu Dương sinh ra chưa một lần biết mùi sữa mẹ mà thấy đau đớn, xót xa”.

Cuộc sống của gia đình anh Tuyền vốn khốn khó. Ngoài ít ruộng, cả gia đình anh và bố mẹ già chỉ trông vào tiền anh Cờ đi bốc vác thuê. Chi phí điều trị của chị Tuyền và chăm sóc hai con nhỏ thời gian qua khiến khó khăn thêm bộn bề. Anh đã phải đi vay mượn nhiều nơi. Cháu Dương từ lúc chào đời phải dùng sữa ngoài. Để có sữa cho con, anh chỉ biết trông chờ vào sự giúp đỡ của người thân, bà con lối xóm bởi không ai cho anh vay tiền mãi được…

Điều may mắn là gia đình nhà anh chị Tuyền – Cờ đã nhận sự quan tâm, chia sẻ của bạn đọc sau khi hoàn cảnh được đăng tải. Với sự giúp đỡ của những tấm lòng hảo tâm, mong rằng hai con thơ của chị Tuyền sẽ được chăm sóc tốt hơn.

P.Thuận

Nguồn GĐ&XH: http://giadinh.net.vn/vong-tay-nhan-ai/thai-phu-tu-choi-dieu-tri-ung-thu-da-day-de-giu-con-da-qua-doi-20161012144412482.htm