Tôi có nên chấp nhận lời cầu hôn của đồng nghiệp chỉ vì muốn quên đi người yêu cũ?

Một ngày cuối tháng 4 hoa mộng, anh đến bên tôi một cách rất bất ngờ và hết sức kì lạ tại siêu thị khi tôi đi mua sắm cuối tuần

Vô tình va vào anh khi đang lúi húi lựa hoa quả, tôi vội vàng xin lỗi, anh mỉm cười. Như thế, tôi và anh quen nhau.

Từ chỗ nói chuyện vui và hợp nhau trong buổi mua sắm đó, tôi và anh đã cho nhau số điện thoại, dần liên lạc với nhau nhiều hơn, chia sẻ và quan tâm nhau nhiều hơn. Anh thường xuyên nhắn tin, gọi điện và những cuộc chuyện trò diễn ra hầu như hằng ngày.

Tôi thấy anh rất nam tính, ít nói, lại tình cảm và rất biết cách quan tâm đến cuộc sống của tôi. Vì tính chất công việc, tôi hay phải đi công tác xa. Những khi tôi cho anh biết là tôi phải đi nơi này nơi nọ vài ngày, anh thường xuyên và ân cần thăm hỏi tôi từng lúc.

Vốn là một người hiền lành và khép kín, tôi hạnh phúc và cho là mình rất may mắn khi có thể gặp được anh một cách quá tình cờ và thú vị đến như vậy. Tôi thoải mái và vô tư chia sẻ mọi chuyện với anh, không hề giấu diếm hay e dè. Cứ như vậy suốt mấy tháng trời, tôi và anh yêu nhau lúc nào chẳng biết. Có lẽ cô đơn một mình quá lâu, nay gặp đúng đối tượng và anh lại biết cách tán tỉnh quá nên tôi đã xiêu lòng rất nhanh, tuy rằng trước giờ tôi vốn nổi tiếng là cô gái lạnh lùng. Thế giới của tôi từ lúc đó chỉ có anh và tôi luôn nghĩ anh chính là duyên phận của cuộc đời mình và mỗi khi anh nói về chuyện về làm dâu nhà anh thì tôi lại lâng lâng và mơ màng đến một tươi lai thật đẹp.

Những lần hẹn hò cuối tuần cùng nhau càng lúc càng nhiều hơn, và gần đây anh bắt đầu có ý muốn vượt rào, chứ không còn chỉ muốn ôm , hôn hay tâm sự nữa. Tôi đã nhận ra được điều đó, nhưng vì rất cổ điển, truyền thống nên lần nào tôi cũng khéo léo từ chối, dù tôi thấy rằng anh khá thất vọng khi tôi không đồng ý. Từ chối anh vài lần trong những buổi hẹn hò, từ đó về sau, tôi thấy anh dần dần ít liên lạc, ít hẹn hò với tôi hơn. Anh nói là dạo gần đây anh bận lắm, tôi thông cảm. Vì rất thương và tin anh nên tôi không mảy may nghi ngờ. 1 tháng, 2 tháng, rồi 6 tháng trôi qua như thế.

Cho đến một ngày, tôi đi sinh nhật bạn vào thứ 7, tôi rủ anh đi cùng, nhưng anh không đi được vì anh bảo anh bận. Tôi đi một mình, và khi tôi đến nơi, tôi thấy nơi góc xa của quán là anh, đang ngồi với một cô gái xinh đẹp. Đau đớn, tôi dự tiệc mà như một người mất hồn. Về nhà, tôi gọi điện thoại cho anh, điện thoại tắt máy. Tôi nhắn lại một loạt tin nhắn để hỏi anh về chuyện vừa diễn ra tối nay.

Tôi trằn trọc cả đêm hôm đó, đến gần sáng mới chợp mắt một chút. Ngủ dậy, việc đầu tiên là tôi nhìn điện thoại để tìm câu trả lời, và tôi nhận được tin nhắn phũ phàng: “Anh yêu người khác rồi, mình chia tay đi ". Tôi khóc, khóc vì tức giận khi mình bị lừa suốt thời gian qua, buồn vì mình yêu thương và tin tưởng anh như thế mà anh nỡ lừa gạt, phụ tình tôi. Tôi bàng hoàng và phờ phạc suốt những ngày sau, tưởng như không còn niềm tin để vui sống nữa.

Trong lúc tôi chông chênh và bơ vơ như thế, Đông, đồng nghiệp, đồng thời cũng là người đã theo đuổi tôi rất lâu mà tôi không đáp lại, đã đến bên tôi, an ủi, cố gắng làm mọi việc cho tôi vui. Đang buồn khổ, tôi như bắt được phao cứu sinh, tôi nói chuyện  với Đông nhiều hơn trước. Tôi cho anh chở tôi đi làm, đưa tôi đi cafe, và anh đã nói lời cầu hôn với tôi sau đó 1 tuần, vì anh nói đã đợi tôi rất lâu rồi, chỉ cần đợi tôi đồng ý. Tôi nói với anh, tôi cần suy nghĩ và sẽ trả lời sau.

Tôi bây giờ rất bối rối và khó xử. Người cũ thì đã vui bên tình mới, nhưng khổ thay tôi vẫn nhớ anh ấy rất nhiều. Đông chỉ như một cái phao mà tôi bám vào trong khi tôi buồn chán nhất vì thất tình. Có lúc đi với Đông mà tôi cứ nghĩ tôi đang đi với anh ấy. Nếu bây giờ tôi nhận lời Đông thì chẳng khác nào tôi lừa anh ấy và lừa chính mình. Nếu từ chối thì liệu Đông có còn chịu ở bên cạnh tôi nữa không. Tôi phải làm sao đây?

Khánh An

Nguồn PNNews: http://phununews.vn/tinh-yeu-hon-nhan/toi-co-nen-chap-nhan-loi-cau-hon-cua-dong-nghiep-chi-vi-muon-quen-di-nguoi-yeu-cu-212888/