Ấn Độ: Mua nhà ở nước ngoài không còn là mơ

Vì sao giới nhà giàu Ấn Độ có xu hướng đầu tư vào bất động sản ở những địa danh thời thượng nhất thế giới?

Nếu lướt mạng internet, không khó khăn khi bắt gặp những thông tin về các tỷ phú Ấn Độ mua bất động sản ở trung tâm London, Los Angeles, San Francisco, Seattle hay New York. Ấn Độ là nhà đầu tư không thuộc khối Ả rập lớn nhất tại thị trường bất động sản Dubai. Điều bất ngờ nữa là người Ấn Độ sở hữu nhiều căn hộ nhất tại tòa nhà cao nhất thế giới Burj Khalifa – biểu tượng của “xứ nhà giàu” Dubai.

Trong bối cảnh sự phát triển của thị trường bất động sản trong nước chững lại vài năm qua và đặc biệt, phân khúc cao cấp bị giảm sút nghiêm trọng, người Ấn Độ đang quan tâm đến thị trường bất động sản nước ngoài. Không ít đại gia đã bỏ tiền mua bất động sản ở những địa danh thời thượng nhất trên toàn cầu.

Nhu cầu đa dạng

Vậy, điều gì thúc đẩy giới nhà giàu Ấn Độ mua một bất động sản hạng sang (trị giá từ 1 triệu USD trở lên) ở nước ngoài? Đầu tiên, đó là phục vụ cho nhu cầu ở của chính mình. Họ có xu hướng mua nhà ở những nơi thường lui tới do công việc hoặc nghỉ mát. Chẳng hạn như London, chỉ mất 9 giờ bay từ Mumbai, đã nổi lên như là thủ đô mùa Hè của những người giàu có và nổi tiếng ở Ấn Độ. Theo các nhà đầu tư bất động sản sáng suốt, thành phố sương mù vốn có tiếng là một thị trường bất động sản “an toàn”.

London được mệnh danh là thủ đô mùa Hè của giới nhà giàu Ấn Độ. (Nguồn: Proptiger)

Việc học hành của con cái là một động cơ khác. Nhiều người có lượng tài sản lớn (high networth individuals - HNI) thường mua nhà ở Mỹ, Anh hay Singapore bởi lẽ con cái của họ học tập và sau đó tìm việc làm ở đó.

Bên cạnh đó, mua nhà ở nước ngoài cũng là một kênh tái đầu tư của những HNI Ấn Độ. Theo ông SG Raja Sekharan, giảng viên về quản lý tài sản tại Đại học Christ ở Bengaluru, "với mức lãi 8-9%, lợi nhuận cho thuê nhà ở thị trường phát triển như Anh hay Mỹ cao hơn nhiều so với Ấn Độ - chỉ dao động ở mức 3-4%. Những thị trường này cũng được kiểm soát chặt chẽ và an toàn, bất động sản có thể dễ dàng quản lý với sự hỗ trợ của người môi giới với chi phí 10% tiền thuê nhà. Do đó, bạn có thể trông đợi một dòng tiền lành mạnh và thường xuyên".

Các đại gia chịu chi mạnh tay ở nước ngoài còn bởi họ muốn đa dạng hóa danh mục đầu tư bất động sản của mình. "Đầu tư vào thị trường nước ngoài cho phép những người giàu bảo vệ danh mục đầu tư bất động sản của họ trước những rủi ro của việc đầu tư ở một thị trường duy nhất. Điều này ngày càng quan trọng trong bối cảnh thị trường bất động sản Ấn Độ có những dấu hiệu yếu kém trong thời gian qua", bà Shveta Jain, Giám đốc phụ trách dịch vụ dân cư của công ty tư vấn bất động sản Cushman & Wakefield Ấn Độ nói.

Ngoài ra, một khoản đầu tư từ Ấn Độ cũng chảy vào các bất động sản phục vụ giải trí và nghỉ mát, chẳng hạn như ở Mauritius, Thái Lan…

Sự cân nhắc cần thiết

Tương tự đối với bất kỳ thương vụ bất động sản nào, việc lựa chọn địa điểm phù hợp và nhà phát triển bất động sản đóng vai trò rất quan trọng, ngay cả trong phân khúc cao cấp. "Địa điểm nào sẽ phụ thuộc vào ngân sách của bạn, vì trong hầu hết các thành phố, từ trung tâm đến ngoại ô sẽ có sự khác nhau về giá cả", bà Jain nói.

Khi mua bất động sản để ở, một địa điểm gần nơi làm việc là điều cần được lưu ý. Còn khi mua để tái sinh lợi, nhà đầu tư có thể xem xét các địa điểm mà giá cả vẫn còn tương đối thấp và có khả năng tăng trong tương lai. Bà Jain cảnh báo rằng việc đầu tư vào các nước phát triển đòi hỏi nhà đầu tư phải có tầm nhìn dài hơi hơn vì cần thời gian để kiểm chứng giá nhà tăng.

Việc tìm hiểu nhu cầu về quy mô bất động sản cũng rất quan trọng. Những tòa nhà rộng lớn có thể ổn hơn tại một số thị trường như Mỹ trong khi các căn hộ có kích thước nhỏ có thể có nhu cầu lớn hơn ở London.

Báo cáo của Knight Frank cho thấy sự chênh lệch về diện tích của bất động sản có giá 1 triệu USD. (Nguồn: Business Standard)

Với ý định mua nhà để cho thuê lại, nhà đầu tư cần phải so sánh lợi nhuận kiếm được từ bất động sản ở nước ngoài so với ở Ấn Độ. Điều cần thiết là đánh giá được lợi nhuận cho thuê của khu vực đó. Theo lời khuyên của ông Ashutosh Limaye thuộc công ty tư vấn bất động sản JLL Ấn Độ, "nhu cầu thuê nhà có khuynh hướng tăng cao ở những địa điểm kết nối tốt với khu công sở".

Bên cạnh đó, nhà đầu tư cũng cần phải tìm hiểu kỹ nhà phát triển bất động sản, đặc biệt là khi mua ở thị trường châu Á như Dubai (nơi có vị trị địa lý không xa Ấn Độ và có đông Ấn kiều) hay Đông Nam Á bằng cách tra cứu tình trạng tài chính cũng như kiểm tra giá cả trong các dự án trước đây, theo ông Limaye.

Chuyên gia lập kế hoạch tài chính Vishal Dhawan gợi ý các nhà đầu tư nên tìm hiểu xu hướng thay đổi tỷ giá tiền tệ trong quá khứ. Về lâu dài, đồng Rupee có xu hướng mất giá so với đồng USD, cho nên có khả năng sinh lãi lớn cho nhà đầu tư. Tuy nhiên, đối với việc đầu tư vào một quốc gia mà đồng tiền có thể mất giá so với đồng Rupee, lợi nhuận có thể không được như mong đợi.

Ngoài ra, nhà đầu tư không nên quên đánh giá môi trường kinh tế vĩ mô của đất nước. "Nếu đó là nước nghèo, việc cho thuê nhà có thể gặp thời vì mọi người sẽ có ít tiền dành dụm mua nhà ở", ông Dhawan nói.

Cuối cùng, sự am hiểu về thuế cũng là một lợi thế cho nhà đầu tư. Đối với nhà đầu tư là cư dân Ấn Độ, tiền cho thuê nhà ở nước ngoài sẽ bị đánh thuế ở Ấn Độ và có thể cả ở nước ngoài, tùy thuộc vào quy định của Hiệp định tránh đánh thuế hai lần (DTAA) giữa hai nước.

"Để giảm thiểu nghĩa vụ thuế, nhiều người thành lập một công ty nước ngoài và mua nhà dưới danh nghĩa của công ty. Nếu bạn làm như vậy, thu nhập từ việc cho thuê không tính thêm vào thu nhập cá nhân của bạn và không phải chịu thuế ở Ấn Độ", theo ông Rakesh Nangia thuộc công ty tư vấn kinh doanh và thuế Nangia & Co.

Hạnh Diễm

(theo Business Standard/ Thế giới & việt nam)

Nguồn TT&CL: http://trithuccongluan.com.vn/kinh-te/5705-an-do-mua-nha-o-nuoc-ngoai-khong-con-la-mo.html