Bằng lăng sau cơn mưa

Bằng lăng sau cơn mưa nở rộ, sắc tím của hoa trải dài trên con phố nhỏ. Màu tím ấy không chỉ là sắc màu của loài hoa mà còn là màu của những kỷ niệm xưa cũ, của những nỗi lòng luyến lưu chưa bao giờ phai nhạt. Dưới hàng cây bằng lăng, lòng người như thắt lại với bao hoài niệm về một thời đã qua, về những ký ức tươi đẹp ngày mà mưa từng làm ướt đôi vai người ấy.

Bằng lăng sau cơn mưa - Ảnh Minh Huệ

Bằng lăng sau cơn mưa - Ảnh Minh Huệ

Tháng năm đã đến, những cơn mưa đầu mùa dường như mang theo niềm nhớ nhung sâu lắng vào lòng người. Bầu trời sau cơn mưa như được tắm gội sạch sẽ, từng giọt nước long lanh như hạt ngọc rơi từ cành lá xuống mặt đất. Cảm giác mát lạnh như cõi lòng được thanh tẩy, nhưng cũng để lại nỗi buồn sâu thẳm, như nỗi nhớ đang chực chờ bóp nghẹn trái tim.

Nhớ những ngày tháng năm nào, khi bằng lăng chỉ vừa chớm nở, những cánh hoa tím đầu mùa như nhắc nhớ chuyện tình ngây thơ trong sáng. Mưa thì vẫn mưa, tiếng ve thì vẫn rả rích kêu, nhưng nơi ấy giờ đã khác. Mọi thứ dường như đã đổi thay, chỉ riêng cảm xúc và những ký ức về buổi chiều mưa hôm ấy là còn nguyên vẹn trong tâm trí.

Ngày ấy, khi anh và em, tay trong tay bước trên con đường nhỏ, mưa lất phất rơi như những nụ hôn ngọt ngào của trời đất dành tặng cho đôi tình nhân trẻ. Mưa làm ướt đẫm tóc em, nhưng trong mắt anh, em vẫn đẹp như một bông hoa bằng lăng tím giữa trời. Hơi thở hòa quyện cùng lời thì thầm, nụ hôn đầu trao vội dưới mưa...

Tất cả như một bức tranh tuyệt mỹ được vẽ bởi những gam màu của tình yêu và sự thuần khiết. Mưa đầu mùa luôn mang theo một cảm giác buồn da diết, buồn như tiếng ve kêu rả rích giữa trời chiều, buồn như những nỗi nhớ không thể nói thành lời. Hương xuân cũ vẫn còn luyến lưu trong từng nhành hoa bằng lăng, còn kỷ niệm về mùa xuân năm trước vẫn nguyên vẹn trong lòng.

Ngày ấy, anh đã ngỏ lời yêu em dưới tán cây bằng lăng, khi trời vừa tạnh cơn mưa. Con đường nhỏ dưới mưa hôm ấy như khắc sâu vào trái tim, mãi mãi không thể phai mờ. Giờ đây, mỗi khi đứng dưới hàng cây bằng lăng sau cơn mưa, lòng anh lại tràn ngập cảm xúc. Anh nhớ em, nhớ bàn tay ấm áp từng nắm chặt lấy tay anh, nhớ ánh mắt dịu dàng chứa chan tình cảm.

Nhưng người xưa giờ đâu rồi, chỉ còn lại kỷ niệm và cơn mưa đầu mùa cùng sắc tím của bằng lăng nhắc nhở về một tình yêu đã qua. Những cơn mưa đầu mùa tượng trưng cho sự bắt đầu, nhưng cũng là dấu hiệu của những điều đã qua. Khi mưa rơi, nó không chỉ làm tươi mới cỏ cây mà còn gột rửa những kỷ niệm đã bạc phếch theo thời gian, để lại lòng người nỗi niềm khó tả.

Những ngày tháng năm, tiếng mưa rơi như bản nhạc buồn đầy da diết, khiến lòng người không khỏi xao xuyến. Ngày ấy, dưới bóng cây bằng lăng, có lẽ em cũng cảm nhận được sự thiêng liêng và chân thành từ tình yêu anh dành cho em. Chúng ta đã từng tin rằng tình yêu đó sẽ mãi mãi, rằng dù có bao nhiêu cơn mưa đi nữa, chúng ta vẫn sẽ bên nhau, cùng nhau vượt qua tất cả.

Nhưng thời gian đã chứng minh rằng, có những điều dù đẹp đẽ đến đâu cũng không thể trường tồn mãi mãi. Và giờ đây, khi nhìn xuống con đường nhỏ ấy, lòng anh chỉ còn lại một nỗi nhớ không nguôi. Bằng lăng sau cơn mưa mang trong mình vẻ đẹp u buồn, thanh thoát. Sắc tím của nó không chỉ làm say lòng người qua đường mà còn gợi lên bao niềm thương nhớ từ quá khứ.

Mỗi cánh hoa bằng lăng như chứa đựng một mảnh ký ức, một chút hương xuân thơm ngát, một thoáng yêu đương dịu ngọt. Tất cả hòa quyện lại thành một bản tình ca buồn nhưng đẹp đến nao lòng. Tháng năm, bằng lăng hoa nở tím cùng những cơn mưa đầu mùa là một lời nhắc nhở về tình yêu đã qua, về những khoảnh khắc tươi đẹp nhưng ngắn ngủi.

Anh biết rằng, dù có bao nhiêu mùa mưa nữa, dù có bao nhiêu mùa bằng lăng nở hoa, những kỷ niệm về em và tình yêu ấy sẽ mãi mãi không phai nhạt trong lòng anh. Anh cũng hiểu rằng, thời gian không thể quay trở lại, và chúng ta chỉ có thể lưu giữ những điều đẹp đẽ ấy trong trái tim mình, như cách mà bằng lăng sau cơn mưa luôn nở rộ, mang đến một vẻ đẹp mong manh và u buồn, nhưng luôn khiến lòng người xao xuyến.

Tháng năm này, anh lại đứng dưới hàng bằng lăng, nhìn những cánh hoa tím rung rinh trong gió, lòng nhớ về những ngày mưa đã xa. Một mình bước đi trên con đường nhỏ, từng giọt mưa rơi nhẹ nhàng lên vai, anh cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết sự mất mát và nỗi nhớ. Nhưng cũng chính những phút giây này, anh nhận ra rằng, tình yêu và kỷ niệm về em sẽ mãi mãi là một phần của cuộc đời anh, như sắc tím của bằng lăng sau cơn mưa, luôn tồn tại và đẹp đẽ, dù có buồn nhưng vô cùng ý nghĩa.

Tháng năm về với bằng lăng hoa nở tím, với mưa đầu mùa buồn da diết tiếng ve, với hương xuân cũ còn luyến tiếc. Và anh, đứng dưới cơn mưa, để lòng mình trôi theo những kỷ niệm xa xưa, ngỡ như vẫn còn lắng đọng trong mỗi nụ hoa bằng lăng, trong từng giọt mưa đầu mùa, trong sự nhớ thương không thể nào xóa nhòa.

Kim Quyên

Nguồn LĐTĐ: https://laodongthudo.vn/bang-lang-sau-con-mua-171036.html