Câu chuyện về tử tù duy nhất được tha tội chết

Vòng quay cuộc sống khiến Nguyễn Văn Vân, SN 1974, trú tại xã Tân Trung, huyện Tân Yên, tỉnh Bắc Giang tham gia vào đường dây buôn bán ma túy. Trực tiếp liên quan đến việc vận chuyển hơn 52 bánh heroin, Vân đã bị tuyên án tử hình.

Trong những ngày nằm trong phòng biệt giam, sự sống được tính bằng ngày, Vân mới thấm thía tiền bạc, địa vị hay “số má”...

Cái kết của đường đi... 52 bánh ma túy

Đến bây giờ, sau hơn chục năm vướng vào lao lý, phạm nhân Nguyễn Văn Vân, SN 1974, trú tại xã Tân Trung, huyện Tân Yên, tỉnh Bắc Giang vẫn không thể tin được mình có thể được thoát tội chết. Bởi vậy mà trong những ngày cải tạo ở trại giam, Vân luôn biết trân trọng và giữ gìn những giây phút được ban ơn, để sống và lao động có ý nghĩa nhất. Bởi theo lời phạm nhân Nguyễn Văn Vân, được sống có nghĩa có cơ hội để làm lại và trả nghĩa của cuộc đời.

Trong số 13 tử tù đường dây buôn 1.500 bánh ma túy do Nguyễn Thị Thơm cầm đầu, Nguyễn Văn Vân là tử tù duy nhất được Chủ tịch nước tha tội chết. Có lẽ vì thế, khi gặp chúng tôi ở trại giam số 5 (Bộ Công an) trong những ngày nắng, phạm nhân Nguyễn Văn Vân vẫn nở nụ cười tươi. “Nhận được đặc ân của Chủ tịch nước và được sống, hiện tôi vẫn đang cải tạo bản án Chung thân về hành vi vận chuyển trái phép chất ma túy, nhưng trong lòng có những lúc thấy vui. Bởi cứ có cơ hội được sống, tôi còn có cơ hội để chuộc lại lỗi lầm với gia đình, người thân và xã hội...”, phạm nhân Nguyễn Văn Vân chia sẻ.

Tuy nhiên, khi nhắc đến gia đình, phạm nhân Nguyễn Văn Vân có phần trầm xuống. Bởi Vân bảo rằng, anh ta đã có một gia đình hạnh phúc, hai con ngoan, vậy mà Vân không biết giữ lấy. Theo lời Vân thì anh ta là con cả trong một gia đình có 4 anh em trai. Bố mẹ làm ruộng, quanh năm chân lấm tay bùn nên anh ta thấm cảnh vất vả. Vân lớn lên, quen với lam lũ, cũng muốn thoát ra khỏi cảnh nghèo nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu. Nhiều đêm nằm nhìn các con, quần áo cũ sờn, rách vá, bố mẹ Vân lại trằn trọc không ngủ được.

Thời điểm ấy, vấn nạn ma túy đang hoành hành ở quê Vân, nhiều thanh niên trong làng vướng vào tệ nạn xã hội và thậm chí “nhập kho” vì liên quan đến ma túy. Vì thế, sợ các con sống trong môi trường không tốt sẽ bị ảnh hưởng và bị lôi kéo vào con đường phạm tội nên bố mẹ Vân quyết định đưa các con lên Lạng Sơn, lập nghiệp. Nhà cửa được khóa trái, Vân cùng gia đình lên khu vực cửa khẩu Tân Thanh, thuê một căn nhà để ở, hàng ngày ra chợ cửa khẩu bưng thuê, làm mướn.

Có sức khỏe nên hai em trai Vân chọn chân phụ xe còn bố mẹ Vân thì mở quán bán nước chè chén gần cửa chợ. Khỏe mạnh, to con, Vân chọn nghề cửu vạn, do chăm chỉ lại nhanh nhẹn nên Vân làm không hết việc. Cuộc sống khá dần lên khi trong nhà, người nào cũng làm ra tiền.

Gia đình Vân cũng vậy, từ khi anh ta bén duyên với cô gái đảm, gia đình đã có những thay đổi. Vân cùng vợ mở quán bán hàng, công việc thuận lợi. Hai thành viên nhỏ cũng lần lượt chào đời tiếp thêm nguồn động lực làm ăn, kinh doanh cho vợ chồng Vân. Cứ tưởng, Vân sẽ mãn nguyện và bằng lòng với những gì mình đang có. Nhưng không, ở vùng biên ấy, Vân có cơ hội tiếp xúc với nhiều đối tượng, thậm chí nhiều đối tượng cùng quê, quen biết gia đình Vân cũng qua lại nơi đây, có hôm họ còn ngủ ở nhà anh ta.

Trong những lần tâm sự, người đồng hương ấy đã biết công việc của Vân trước đây. Họ biết Vân nhiều năm vác hàng lậu thuê, Vân quá thông thạo đường đi lối lại vùng giáp biên này, thuộc từng lối mòn, đường tắt. Vì vậy, dần dà, họ đã lôi kéo và rủ Vân tham gia vào đường dây vận chuyển ma túy từ Trung Quốc về Việt Nam với giá 2 triệu đồng một bánh heroin. Dù cuộc sống của vợ chồng Vân ngày ấy ở vùng biên cũng rất khấm khá, nhưng khi nghe thấy người đồng hương rủ, Vân đã lóa mắt vì tiền. Anh ta quên luôn những nhọc nhằn của mẹ cha phải quyết định bỏ làng đi xứ làm ăn để mong các con có cuộc sống khác.

Giấu vợ con và gia đình, Vân đã lẳng lặng tham gia vào đường dây buôn bán, vận chuyển ma túy. Chỉ trong một thời gian ngắn, Vân đã vận chuyển trót lọt hơn 52 bánh heroin qua biên giới. Chính vì là một trong những nhánh được việc ở vùng biên nên Vân trở thành một trong những chân rết khá quan trọng trong đường dây do Nguyễn Thị Thơm và Nguyễn Lương Dân, cầm đầu. Tuy nhiên “đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma”, đường dây mua bán, vận chuyển ma túy xuyên Việt do bà trùm Nguyễn Thị Thơm bị phát hiện và đưa ra ánh sáng, Vân cũng đã bị bắt.

Phạm nhân Phạm Văn Vân

Phạm nhân Phạm Văn Vân

Được sống là còn cơ hội để trả nợ cuộc đời

Trải qua hai lần xét xử, trong số mấy chục bị cáo, có 13 kẻ bị tuyên án tử hình. Vân cũng nằm trong số bị cáo bị kết án cao nhất. “Những ngày sau đó, tôi rơi vào trạng thái hoảng loạn, sợ chết và lúc nào cũng mê man và nghĩ mình sắp sửa bị đưa đi thi hành án. Vì vậy, đã có nhiều đêm tôi thức trắng, thậm chí không ăn. Mắt cay xè, nhưng tôi cố chịu, bởi nghĩ cơ hội sống của mình chỉ còn tính bằng ngày, nên cố mở mắt, cố để tận hưởng cái ngày còn được tồn tại trên cuộc đời...”, phạm nhân Nguyễn Văn Vân nhớ lại.

Cũng theo lời phạm nhân Nguyễn Văn Vân thì trong những ngày đầu sau phiên xử phúc thẩm, biết anh ta bị hoảng loạn nên cán bộ trại giam cũng động viên, tâm sự và khuyên anh ta nên viết đơn xin ân xá. “Lúc ấy, nghĩ được sống thêm một ngày cũng là quý giá nên tôi đã cầm bút viết, nói lên tất cả nỗi lòng của mình và cả những dự định tương lai nếu tôi được tha tội chết.

Trong lá đơn, tôi viết rất thật lòng mình, nước mắt thấm đẫm trang thư và dòng chữ run rẩy với lời hứa sẽ làm lại cuộc đời, dù có phải ở tù bao lâu, thậm chí đến khi già chết trong trại cũng được nhưng hãy cho tôi một cơ hội sống. Tôi viết, nhưng trong thâm tâm vẫn không thể tin điều may mắn sẽ đến với mình. Và cánh đơn đi, tôi đã khắc khoải chờ đợi và hy vọng...”, phạm nhân Nguyễn Văn Vân tâm sự.

Không biết có phải vì lời hứa của Vân hay vì những dòng chữ xiêu vẹo được anh ta viết khi trong lòng đầy ắp tâm trạng và hối hận mà lá thư của Vân đã được chấp thuận. Phạm nhân Nguyễn Văn Vân bảo rằng, anh ta vẫn không thể nào quên được cảm giác ngày mà anh ta nhận được đặc ân tha tội chết. “Tôi thấy mình bay bổng, không tin vào sự thật. Thậm chí khi được ôm quần áo xuống khu giam khác, tôi vẫn nghĩ mình đang mơ...”, phạm nhân Nguyễn Văn Vân chia sẻ.

Có lẽ, như muốn thực hiện đúng lời hứa nên hơn chục năm trôi qua, giờ đang cải tạo trong trại giam có phần khắc nghiệt, nhưng phạm nhân Nguyễn Văn Vân vẫn mang tâm trạng lạc quan, yêu đời và chăm chỉ lao động. Thế nhưng, khi nhắc đến gia đình, Vân lại cúi mặt giấu đi nỗi buồn.

Trong chút trầm ngâm, Vân bảo rằng, từ ngày mình vướng vào ma túy, anh ta đã đẩy gia đình mình vào cảnh tan nát. Ngay sau khi phát hiện ra chồng buôn ma túy, vợ Vân đã bỏ nhà sang Trung Quốc lấy chồng, bỏ lại 2 đứa con cho mẹ chồng nuôi dạy. Tuy nhiên, giờ khó khăn vẫn chưa thôi đeo bám, bởi sau khi Vân bị bắt, vợ bỏ đi, mấy bà cháu kéo nhau về quê ở. Nhưng do phải nộp phạt một khoản tiền cho Vân nên bà đã phải bán nhà ở quê. “Ngày xưa, khi kiếm ra tiền thì hết nuôi anh em ngoài xã hội đến chơi bời trác táng, chả nghĩ nhiều đến gia đình. Nhưng khi tôi ngã ngựa thì chính gia đình mình phải chịu hậu quả nặng nề. Dù rất ân hận, nhưng mọi thứ đã an bài.

Dù sao, giờ đây tôi còn nhận được đặc ân tha tội chết và như vậy, cơ hội để tôi chuộc lại lỗi lầm vẫn còn. Tôi mong những người thân hãy hiểu và tha thứ cho mình và như thế động lực sống có ích của tôi sẽ tiếp tục được thắp lên hy vọng...”, phạm nhân Nguyễn Văn Vân tâm sự thêm.

Nguyễn Vũ – Đức Hùng

Nguồn PL&XH: http://phapluatxahoi.vn/cau-chuyen-ve-tu-tu-duy-nhat-duoc-tha-toi-chet-115966.html