Cựu chiến binh, AHLLVTND thời kỳ chống Pháp kể chuyện bị 20 tên địch truy sát

Cựu chiến binh Lò Văn Bường - Thanh Hóa là Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân thời kỳ kháng chiến chống Pháp duy nhất còn sống. Cuộc đời ông gắn với chiến tranh và những tháng ngày bình yên nơi xóm làng quê hương.

Men theo con đường quốc lộ 47 để tìm về thôn Cộc Chẻ, xã Xuân Lẹ, huyện Thường Xuân (Thanh Hóa) chúng tôi tìm gặp ông Lò Văn Bường (sinh năm 1924) - Anh hùng lực vũ trang nhân dân (AHLLVTND) thời kỳ kháng chiến chống Pháp duy nhất còn sống đến ngày hôm nay.

Người anh hùng năm ấy giờ mái tóc đã bạc phơ, ở cái tuổi xưa nay hiếm nhưng khi nhắc về cuộc kháng chiến, về câu chuyện lịch sử hào hùng của dân tộc ta một thời, ông cụ nở nụ cười phấn chấn. Anh hùng LLVTND Lò Văn Bường vẫn nhớ về một thời gian khổ cùng đồng đội nằm rừng, ngày ra nương đón dân đi làm về để tuyên truyền, vận động, vạch rõ âm mưu của địch, nhân dân dần giác ngộ và xây dựng nhiều bản làng vững vàng. Vừa làm nhiệm vụ chăm sóc đồng đội, vừa len lỏi bám sát, vận động tổ chức nhân dân phá vỡ âm mưu “dồn dân” của địch và giữ vững được hệ thống cơ sở trên đường dây liên lạc.

Cựu chiến binh, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Lò Văn Bường (bên phải)

Cựu chiến binh, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Lò Văn Bường (bên phải)

Sinh ra trong gia đình nghèo lại là anh cả thuộc xã miền núi khó khăn nên từ nhỏ ông đã phải lội suối băng rừng lên nương, rẫy lao động, chính vì thế dù ở tuổi 12 nhưng ông Bường có vóc dáng khỏe mạnh hơn bạn cùng trang lứa. Từ nhỏ ông đã tham gia hoạt động du kích, giúp các cô chú bộ đội ở địa phương.

Ngày đi học hay đi làm ông vẫn luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ của một “trinh sát nhỏ” bảo vệ thôn bản. Tháng 8 năm 1948 thiếu niên Bường lên đường nhập ngũ vào Đoàn 335, bộ đội tình nguyện giúp nước bạn Lào. Thời gian từ năm 1948 - 1953, ông chiến đấu và hoạt động ở những vùng rừng núi âm u như Viêng Say, Sầm Nưa, Sầm Tớ, Xiêng Khoảng thuộc nước bạn Lào.

Năm 1951, ông được bổ sung về một tổ khác làm nhiệm vụ đi củng cố cơ sở vừa bị vỡ, vừa giúp dân chống đói, vừa kiên trì vận động từng người dân đấu tranh phá tan mọi âm mưu của địch. Đầu tháng 2/1952 trong một lần đụng độ với địch, ông đã bị thương ở bụng, đốt sống cổ và mắt phải. Lần đó, ông vào bản gặp cai tổng ở Mường Khun thì bị một toán địch gồm 20 tên lùng sục và phát hiện.

Quyết không để mình rơi vào tay địch, ông đã bắn trả, làm bị thương nhiều tên địch, bản thân ông cũng bị thương nặng và bị truy sát vào trong rừng. Tưởng ông đã chết nên địch không truy sát mà bỏ đi, sục vào nhà dân để vơ vét của cải. Ông lết vào trong rừng, vết thương sâu, nặng mất nhiều máu và ngất đi lúc nào không biết, chỉ đến khi tỉnh dậy, biết mình còn sống và ông lần tìm về nơi tạm trú của tổ.

Nơi rừng sâu núi thẳm không thuốc men khiến vết thương càng nặng nhưng lo địch tiếp tục khủng bố các cơ sở bị vỡ nên ông đã động viên anh em giữ vững cơ sở, đừng quá lo lắng cho ông. Được y tá và nhân dân chăm sóc, giúp đỡ vết thương lành dần ông lại tiếp tục công tác, được điều lên hoạt động ở phía thượng Lào.

Năm 1953, thực dân Pháp cho quân lính nhảy dù xuống Điên Biên Phủ và cho rằng khu vực này là bất khá chiến bại. Tại nhiều tỉnh của Lào bọn thổ phỉ được sự hậu thuẫn của quân Pháp ra sức hoành hành. Khi đó, ông được chỉ huy phân công về khu vực Xiêng Khoảng tiếp tục công tác xây dựng cơ sở ở vùng sau lưng địch, vận động người dân đi theo cách mạng.

Trong suốt những năm hoạt động, xây dựng cơ sở cách mạng ở miền Tây nước bạn Lào, cuộc sống chỉ có ăn ngô với rau trừ bữa nhưng ông đã cùng với cán bộ địa phương củng cố lại cơ sở, tổ chức phòng biệt kích và đảm bảo an ninh, phát triển phong trào du kích ở địa phương. Lập được nhiều thành tích và tạo dựng được niềm tin trong quần chúng nhân dân những nơi ông và các đồng chí, đồng đội của mình, góp phần làm nên cuộc kháng chiến anh dũng của dân tộc, đánh đuổi bọn thực dân Pháp xâm lược.

Với những đóng góp của mình, ông nhiều lần được Quân khu 4, Đoàn 335 khen thưởng là chiến sỹ thi đua của bộ đội tình nguyện giúp nước bạn Lào. Ngày 7/5/1956, ông được Chủ tịch nước Việt Nam dân chủ cộng hòa tặng thưởng Huân chương Quân công hạng ba và phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân, lúc đó ông là Trung đội phó bộ binh của Trung Đoàn 335.

Cuộc kháng chiến chống Pháp kết thúc, đất nước lại tiếp tục bước vào cuộc kháng chiến chống đế quốc Mỹ, là một người lính mang trong mình lòng yêu nước, ông tiếp tục tham gia bảo vệ tuyến đường giao thông huyết mạch của tỉnh Thanh Hóa từ cầu Hàm Rồng đến địa phận huyện Tĩnh Gia.

Hòa bình lập lại khi đất nước hoàn toàn giải phóng ông trở về huyện tham gia công tác chính trị viên, về tỉnh là cán bộ cơ quan Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Thanh Hóa. Trong công việc ông là một tấm gương mẫu mực về lòng nhiệt tình tận tụy hết lòng phục vụ nhân dân, phụng sự tổ quốc, luôn trau dồi phẩm chất đạo đức giữ gìn lối sống trong sach thực hiện nhiệm vụ mà Đảng và nhân dân giao phó.

Chia tay Cựu chiến binh, Anh hùng LLVTND mà chúng tôi không khỏi bịn rịn, khâm phục người anh hùng dù ở mặt trận nào, độ tuổi nào vẫn là tấm gương sáng cho lớp trẻ hôm nay học tập.

Nguồn Gia Đình VN: http://www.giadinhvietnam.com/cuu-chien-binh-ahllvtnd-thoi-ky-chong-phap-ke-chuyen-bi-20-ten-dich-truy-sat-d115898.html