Đau đớn tận cùng khi tôi đang chăm con trong viện thì ở nhà mẹ chồng dọa tự tử để ép chồng tôi ly hôn

Ngày thứ 3 con ở viện, tôi nghe chị hàng xóm gọi điện hớt hải mách: 'Em ơi, bao giờ thì 2 mẹ con được về? Ở nhà mẹ chồng em đang làm loạn lên đòi tự tử kia kìa!'.

Ngày biết con mắc căn bệnh quái ác máu trắng, tôi ngất lên ngất xuống. Đó thực sự là một căn bệnh di truyền bên họ nội nhà tôi khi mà cô ruột tôi bị, 2 đứa cháu con chú tôi cũng mắc. Tôi không sao nhưng con tôi lại có biểu hiện bệnh.

Con tôi nay vào viện mai vào viện khiến vợ chồng tôi vừa thương con vừa mệt mỏi về cả tinh thần lẫn thể xác, chưa nói bao nhiêu tiền của theo đó tiêu tán. Chúng tôi chưa dám sinh tiếp bé thứ 2, phần vì điều kiện kinh tế và thời gian, quan trọng hơn là sợ con sẽ giống chị nó.

Mẹ chồng ngay từ những ngày đầu khi biết con tôi bị bệnh đã tỏ vẻ ghét bỏ và trách móc tôi rất nhiều. Qua thời gian sự bất mãn của bà chỉ có tăng chứ không hề giảm bớt. Bà không thương tôi cũng được nhưng chẳng lẽ bà không xót cháu gái máu mủ của bà ư? Không! Bà sẽ thương cháu với điều kiện nó phải là một đứa trẻ khỏe mạnh, kháu khỉnh cơ!

Con lên 4 tuổi, tôi chẳng đếm được bao nhiêu ngày mẹ con ở viện chăm nhau. Lần này con bé lại phải vào viện cấp cứu vì sốt cao. Chồng tôi còn đi làm nên tôi bảo anh không cần lo lắng, tôi có thể tự mình trông con.

Tôi có nên ly hôn để giải thoát cho anh... (Ảnh minh họa)

Tôi có nên ly hôn để giải thoát cho anh... (Ảnh minh họa)

Ngày thứ 3 con ở viện, tôi nghe chị hàng xóm gọi điện hớt hải mách: "Em ơi, bao giờ thì 2 mẹ con được về? Ở nhà mẹ chồng em đang làm loạn lên đòi tự tử kia kìa!". Tôi hoảng quá, vội hỏi chị lý do tại sao. Chị ấy vốn thân với tôi, có chuyện gì cũng nói thật nên tồng tộc kể ra hết.

Thì ra mẹ chồng tôi lại thấy con dâu với cháu dẫn nhau vào viện, bà quá chán nản nên dọa tự tử để ép chồng tôi ly hôn bằng được. Lý do bà đưa ra là "nó có đẻ bao nhiêu đứa cũng thế thôi", cũng sẽ di truyền căn bệnh quái ác kia từ dòng giống gia đình nhà tôi!

Tôi nghe chị nói xong chỉ biết lặng người nhìn con rơi nước mắt. Thật sự tôi không quá trách mẹ chồng vì bà cũng có lý của mình khi suy nghĩ như vậy. Tôi chỉ đau đớn cho phận mình và thương xót cho con gái bé bỏng.

Tôi hiểu chồng đã quá vất vả trong những năm qua khi một mình anh cáng đáng cả gia đình. Còn tôi vì con ốm đau liên miên nên chẳng đi làm được gì, chỉ quanh với con rồi chăm con trong viện cũng đủ mệt nhoài. Nếu giờ này tôi chủ động ly hôn, khả năng cao anh sẽ đồng ý.

Tôi có nên ly hôn để giải thoát cho anh, tác thành cho anh một hạnh phúc khác không mọi người? Chứ cứ sống thế này tôi cũng thấy áy náy với anh và gia đình chồng quá, vì tôi mà họ không có được những đứa cháu khỏe mạnh.

Theo P.G.G/Helino

Nguồn Doanh Nghiệp: http://doanhnghiepvn.vn/doi-song/dau-don-tan-cung-khi-toi-dang-cham-con-trong-vien-thi-o-nha-me-chong-doa-tu-tu-de-ep-chong-toi-ly-hon/20191214081216594