Gương mặt thơ: Trần Kim Hoa

Không phải cho tới năm 2020, khi được nhận Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam cho tập thơ 'Bên trời', nhiều người mới biết tới Trần Kim Hoa, mà trước đó rất lâu, giọng thơ đầy nội lực của một nữ nhà báo xông xáo đã khiến cán cân thơ nữ trên thi đàn Việt có phần nghiêng lệch.

Hơn 30 năm cầm bút, Trần Kim Hoa khiến bạn đọc yên tâm khi cầm trên tay những tờ báo, quyển sách có thơ chị. Tôi đọc thơ chị trước khi gặp chị, lần gặp đầu tiên là ở Văn phòng đại diện Báo Phụ nữ TP. Hồ Chí Minh tại Hà Nội. Và, tôi thấy chị không khác mấy với thơ. Sắc sảo mà dịu dàng, như lơ mơ mà lại rất tỉnh, quyết đoán nhưng linh hoạt.

Quê gốc Hà Tĩnh nhưng sống ở Hà Nội từ bé, hai vùng văn hóa ấy nó in vào thơ chị, tinh tế và nồng nàn: “đung đưa mạn thuyền mớ ba mớ bảy/đám lục bình xanh đèo bòng bông tím/những mái chèo khỏa đêm quyến luyến/phù sa sóng biếc kinh kỳ”. Nhưng có vẻ như cái quê kiểng, cái ký ức phía làng kia nó vẫn ám chị nhiều hơn. Tôi đọc thơ chị và nhận ra những nét quê buồn lộng lẫy: “bàng xanh tán dọc ấu thơ/phượng hồng đôi má những trưa học về/những mùa sen, những mùa ve/mòn đêm đom đóm áo the lập lòe”.

Có nhan sắc, thơ hay, quảng giao, hiện nay, chị là Giám đốc Bảo tàng Hội Nhà báo Việt Nam. Chị nói về thơ mình như thế này: “Tôi không có những câu thơ như dao cắt xuống đất như mật rót vào tai mà chỉ có những câu thơ day dứt về những nỗi đau mình biết chắc đã qua, những mong muốn biết rõ là làm được hoặc không, ở khía cạnh tốt đẹp nhất: “Sau những mùa lá rụng/Thấy mình đơn sơ hơn/Sau tháng ngày dài rộng/Tim đau từ tốn hơn”... là thế. Càng ngày tôi càng thấy cuộc sống vui vẻ, nhẹ nhõm luôn cần cho thế giới và những người phụ nữ như tôi”.

Còn tôi, đọc chùm thơ chị để chọn chùm này thì ám ảnh: “những mùa sen, chốn bùn mê/lá đêm thăm thắm nghiêng che yếm sồi”.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.

Những mùa sen những mùa sen

…những mùa sen những mùa sen

những mùa

em tôi yếm thắm lên chùa

làng tôi quấn quýt gió đùa bãi sông.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

những mùa sen

những cơn giông

ập lên mái rạ

khắp trời nổi nông.

chuồn chuồn đậu ướt cành không

con ong cái kiến bòng bong giữa chiều

hoa bìm lịm dưới nắng thiêu

khúc ru rụng tím cánh diều dãi mưa.

bàng xanh tán dọc ấu thơ

phượng hồng đôi má những trưa học về

những mùa sen, những mùa ve

mòn đêm đom đóm áo the lập lòe.

những mùa sen, chốn bùn mê

lá đêm thăm thắm nghiêng che yếm sồi…

Bên mạn thuyền mùa thu

gió dùng dằng

nắng cũng dùng dằng

từng giọt thu lãng đãng

mơ màng tóc xanh.

 Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

ơi thời gian

khúc ru quên lãng của ta

ơi mùa thu

bức họa vàng ươm của ta.

những bến đò trôi qua như sương

lối trăng tà ta như tơ buông

những mảng tường rêu lên mê hoặc

những phố, những vườn nắng mật tương tư.

đung đưa mạn thuyền mớ ba mớ bảy

đám lục bình xanh đèo bòng bông tím

những mái chèo khỏa đêm quyến luyến

phù sa sóng biếc kinh kỳ...

Câu chuyện mùa xuân

thời gian luôn rời đi

những vườn đào tưởng nhớ mùa hoa đã rụng về ký ức

những sườn đồi dậy thì màu lê trắng

tiếng cười em bao năm vang vang thung chiều.

thời gian đang rời đi

câu chuyện mùa xuân năm nào cũng thế

ngày mới như những chồi non lên xanh

những chồi non đôi khi mơ thấy tiếng hót bầy sẻ non líu lo

trên cành xuân năm trước.

thời gian cứ thế rời đi

mây trắng mây xanh cồn cào giã bạn

tay nải giêng hai bồng bềnh khắp nẻo

thật khó hình dung năm cũ đã bên kia trời.

đâu đó một ngã ba chỉ lối về năm cũ

khói bếp thơm nức nở trước hiên nhà…

Nguồn Gia Lai: https://baogialai.com.vn/guong-mat-tho-tran-kim-hoa-post277911.html