Người dân 'cầu cứu' vì UBND tỉnh không thi hành Quyết định của Tòa

Ông Ngô Tấn Lâm (sinh năm 1958, ngụ ấp Bình Thanh, xã Tam Bình, huyện Cai Lậy, Tiền Giang) đã gửi đơn 'cầu cứu' đến lãnh đạo Đảng, Nhà nước vì UBND tỉnh không thi hành quyết định của Tòa án đã có hiệu lực từ năm 2014.

Việc UBND tỉnh Tiền Giang không thi hành Quyết định 05 của Tòa án không chỉ gây thiệt hại về vật chất, tinh thần đối với gia đình ông Ngô Tấn Lâm mà còn gây bức xúc trong dư luận khi chính quyền địa phương thiếu gương mẫu, “né” thi hành quyết định của cơ quan Tòa án.

 Đơn cầu cứu của ông Lâm

Đơn cầu cứu của ông Lâm

Theo đơn của ông Ngô Tấn Lâm và hồ sơ của TAND tỉnh Tiền Giang cung cấp, từ năm 1985, UBND huyện Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang đến thương lượng (bằng miệng) với gia đình ông Ngô Tấn Lâm có nhu cầu trưng dụng tạm 4.000 mét vuông đất vườn của ông để xây dựng các cơ sở sản xuất, kinh doanh. Phía gia đình ông Lâm được bồi thường 12.000 đồng (tiền thiệt hại hoa màu). UBND huyện Cai Lậy còn hứa khi nào không sử dụng phần đất này nữa sẽ trả lại cho ông, còn sử dụng luôn thì sẽ đền bù thỏa đáng cho gia đình ông.

Dù phía UBND huyện Cai Lậy “trưng dụng” 4.000 mét vuông đất này nhưng chỉ sử dụng 500 mét vuông để xây dựng điểm thu mua, chế biến hàng nông sản do Công ty thương nghiệp huyện quản lý, phần đất còn lại bỏ hoang, lãng phí. Ba năm sau, cơ sở kinh doanh này làm ăn không hiệu quả phải giải thể, phần đất 4.000 mét vuông của ông Ngô Tấn Lâm bị UBND huyện chuyển cho Văn phòng Huyện ủy quản lý mà không hoàn trả lại cho chủ đất theo lời hứa ban đầu.

Sau đó 10 năm, phần đất này vẫn bị bỏ hoang như sa mạc. Ông Ngô Tấn Lâm nhiều lần làm đơn “xin” lại phần đất của gia đình nhưng vẫn bị chính quyền và các cơ quan chức năng huyện, tỉnh từ chối. Điều nghịch lý là trong khoảng thời gian bị mất đất đó, ông Lâm vẫn bị buộc đóng thuế cho nhà nước.

Công văn 4800

Đến năm 2000, ông Đoàn Văn Tâm, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Tiền Giang- (nay đã nghỉ hưu) đã ký Quyết định giao phần đất này cho Văn phòng huyện ủy Cai Lậy xây kho và bến tàu. Tuy nhiên sau đó, cơ quan này lại cho một doanh nghiệp thuê với giá 10 triệu đồng/tháng trong thời hạn 10 năm (2000- 2010). Điều đáng nói là doanh nghiệp này lại sử dụng phần đất trên làm kho chứa xăng dầu buôn lậu, chủ doanh nghiệp bị phạt tù. Trên phần đất này bị doanh nghiệp thuê xây một biệt thự và một số hạng mục khác rồi bỏ phế cho đến nay.

Ngoài diện tích 4.000 mét vuông đất của gia đình ông Ngô Tấn Lâm, Văn phòng Huyện ủy Cai Lậy còn tự ý “chiếm” 200 mét vuông đất khác làm con đường cho ô tô ra vào phần đất trưng dụng. Quá bức xúc trước 4.200 mét vuông đất bị chính quyền địa phương thu hồi đất rồi bỏ hoang, ông Ngô Tấn Lâm đã nhiều lần gửi đơn khiếu nại đến các ngành, các cấp trong tỉnh và TW đòi lại đất của gia đình nhưng vẫn chưa được giải quyết thỏa đáng.

Ngày 27/10/1997, UBND tỉnh Tiền Giang ký quyết định 2979 không chấp thuận cho ông Ngô Tấn Lâm đòi lại số diện tích đất mà phía huyện Cai Lậy đã trưng dụng trên. Sau đó, ông Ngô Tấn Lâm đã khởi kiện UBND tỉnh Tiền Giang. Tại cuộc đối thoại ngày 23/05/2014, giữa TAND tỉnh Tiền Giang- đại diện UBND tỉnh Tiền Giang và ông Ngô Tấn Lâm, các bên đồng ý để UBND tỉnh rút Quyết định 2979 và ông Ngô Tấn Lâm rút đơn khởi kiện trên. Sau đó, ngày 19/08/2013, ông Nguyễn Văn Khang Chủ tịch UBND tỉnh Tiền Giang ký Văn bản 3651 rút lại Quyết định 2979 do UBND tỉnh ký trước đó.

Văn bản 344 do ông Trần Ngọc Quang, Chánh án TAND tỉnh Tiền Giang ký.

Ngày 03/06/2014 TAND tỉnh Tiền Giang ra Quyết định đình chỉ vụ án theo Điểm D, khoản 1, Điều 120 của Luật Tố tụng Hành chính. Điều này cũng có nghĩa là phía UBND huyện và huyện ủy Cai Lậy phải hoàn trả lại toàn bộ diện tích đất đã thu hồi cho gia đình ông Ngô Tấn Lâm. Dù sau 15 ngày, phía UBND tỉnh Tiền Giang không có khiếu nại Quyết định của Tòa, Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Tiền Giang không có kháng nghị nhưng đến nay gần 4 năm, Quyết định vẫn chưa được UBND tỉnh thi hành.

Để “né” thi hành Quyết định của Tòa, đến ngày 8/10/2015, ông Lê Văn Nghĩa, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Tiền Giang lại ký Công văn 4800 với nội dung bảo lưu Quyết định 2979 của Chủ tịch UBND tỉnh đã ký trước đó 8 năm và cố tình không xem xét lại việc xin lại phần đất 4.000 mét vuông của ông Lâm đã bị UBND huyện Cai Lậy “trưng dụng” rồi sử dụng không đúng mục đích. Dù là Phó Chủ tịch UBND tỉnh (giúp việc cho Chủ tịch UBND tỉnh) nhưng ông Lê Văn Nghĩa lại ký công văn trái với văn bản của Chủ tịch UBND tỉnh là sai thẩm quyền và sai nguyên tắc. Văn bản 4800 do ông Lê Văn Nghĩa phó chủ tịch UBND tỉnh Tiền Giang ký cho thấy UBND tỉnh cố tình không thi hành Quyết định của Tòa, vi phạm Luật Tố Tụng hành chính.

Quá bức xúc trước hành vi coi thường pháp luật của UBND tỉnh Tiền Giang, ông Ngô Tấn Lâm có đơn yêu cầu TAND tỉnh Tiền Giang thụ lý lại và đưa ra xét xử vụ án khiếu kiện “Quyết định 2979 của UBND tỉnh Tiền Giang ký ngày 27/10/1997″. Ông Trần Ngọc Quang, Chánh án Tòa án nhân dân tỉnh Tiền Giang ký văn bản 344 ngày 06/8/2015 trả lời Quyết định đình chỉ vụ án này trước đây đã có hiệu lực pháp luật. Do đó, văn bản 4800 do ông Lê Văn Nghĩa ký để rút Quyết định 2979 của Chủ tịch UBND tỉnh cũng không có giá trị pháp lý; Tòa đã khép lại vụ án này.

Ông Lâm trình bày với PV

Theo Luật gia Nguyễn Văn Giáp, Hội Luật gia tỉnh Tiền Giang cho biết, căn cứ theo các quy định của pháp Luật, nhất là Luật Đất đai, Luật Tố tụng hành chính, Luật Khiếu nại tố cáo thì việc UBND tỉnh Tiền Giang cố tình không thi hành quyết định của Tòa án, không chỉ đạo cho Huyện ủy- UBND huyện Cai Lậy hoàn trả 4.000 mét vuông đất cho gia đình ông Ngô Tấn Lâm là sai. UBND tỉnh là cơ quan hành chính nhà nước tại địa phương phải có trách nhiệm và gương mẫu trong việc thi hành quyết định của Tòa án, phải thể hiện tinh thần “ thượng tôn pháp luật”.

Thành Nhớ

Nguồn Công Lý: http://congly.vn/ban-doc/nguoi-dan-cau-cuu-vi-ubnd-tinh-khong-thi-hanh-quyet-dinh-cua-toa-261868.html