Nước mắt mẹ đơn thân (12): Hạnh phúc khó tin của bà mẹ đơn thân cả cuộc đời tôn thờ một tình yêu dang dở

Bao nhiêu năm trôi qua, bà không bao giờ ân hận bất cứ một điều gì khi trở thành một người phụ nữ làm mẹ đơn thân. Đã từng có những ánh mắt thương hại, dè bỉu, coi thường thậm chí là khinh khi nhưng dường như những điều đó không tác động nhiều đến bà. Mẹ Hoài bằng lòng với số phận, yên lòng với tình yêu dang dở được bà ấp ủ, chăm sóc và nuôi lớn nó nơi đứa con gái cưng của mình.

LTS: Hành trình làm mẹ đơn thân chưa bao giờ là dễ dàng với một người phụ nữ. Có muôn vàn lý do để một người phụ nữ chọn cách làm mẹ đơn thân. Ở đó là những câu chuyện của những khao khát nhưng không ít lầm lạc, của những nỗi cay đắng nhưng lòng đầy bao dung, của những thăng trầm nhưng đầy nghị lực, của những mất mát nhưng cũng là lúc mở ra những chân trời tươi sáng…

Từ nhỏ, Hoài sống mà chỉ biết đến mẹ. Chưa từng có một ai hay biết tên tuổi của bố Hoài, tất nhiên Hoài cũng không biết. Ngay cả một bức ảnh Hoài cũng chưa từng được nhìn. Nhưng hễ Hoài có thắc mắc gì về bố, mẹ Hoài sẽ trả lời ngay. Bà có thể nói say sưa hàng giờ về người đàn ông đó bằng giọng điệu vui tươi nhất. Tất cả những điều bà nói đều là những điều tốt đẹp và những kỉ niệm vui. Chỉ có duy nhất thông tin của ông và lý do vì sao ông không ở cùng mẹ con Hoài dù ông vẫn còn sống thì Hoài không bao giờ được biết. Mẹ chỉ khẳng định đó là người đàn ông tốt, chưa bao giờ phụ lại mẹ Hoài bất cứ điều gì nhưng bà không thể nói cho Hoài biết về ông được, vì bà đã hứa rồi. Nhiều lần Hoài hờn dỗi dằn vặt mẹ, nhưng mẹ cương quyết không nói.

Ảnh minh họa

Chuyện là từ những năm trước, khi mẹ Hoài còn trẻ. Mẹ Hoài đi công nhân ở nhà máy sứ ở một tỉnh khác rất xa. Cuộc sống công nhân vất vả lại càng thêm cực nhọc với người chậm chạp như mẹ Hoài. Rất nhiều lần, tổ trưởng của Hoài phải góp tay giúp đỡ. Đó là một người đàn ông cương trực và hiền lành. Ông hay giúp đỡ người khác vô tư nhưng lại để cho trái tim người con gái nuôi lớn dần một tình yêu. Mẹ Hoài yêu ông đến si mê nhưng ông không hề hay biết. Vì bà hay thẹn nên thường giấu giếm tình cảm, có khi gắt gỏng với ông để che đậy cảm xúc của mình. Thời gian cứ thế trôi đi, mối quan hệ của hai người chỉ như những người bạn bình thường.

Người đàn ông ấy có người yêu khác. Hai người chuẩn bị cưới nhau đúng lúc mẹ Hoài phải chuyển về nông trường khác làm việc, không làm công nhân nhà máy nữa. Trước khi phải chia tay, mẹ Hoài hẹn gặp người đàn ông đó để thổ lộ hết lòng mình với tất cả yêu thương bấy lâu nay. Và bà xin ông cho bà một đứa con. Bà khóc gần như ngất đi vì đau khổ khiến ông mủi lòng thương xót và đồng ý. Bà hứa rằng bí mật này sẽ mãi mãi không bao giờ nói cho một ai biết, cũng không bao giờ gặp lại làm ảnh hưởng đến cuộc sống của ông. Và bà đã giữ đúng lời hứa.

Từ khi rời nhà máy, bà cắt đứt liên lạc với tất cả mọi người bạn cũ. Mang thai không có giá thú, bà bị cán bộ nông trường đuổi khỏi nông trường. Bà tự dưng một căn nhà nhỏ, làm nghề buôn bán lặt vặt rồi một mình sinh Hoài và nuôi Hoài lớn lên.

Bao nhiêu năm trôi qua, bà không bao giờ ân hận bất cứ một điều gì khi trở thành một người phụ nữ làm mẹ đơn thân. Đã từng có những ánh mắt thương hại, dè bỉu, coi thường thậm chí là khinh khi nhưng dường như những điều đó không tác động nhiều đến bà. Mẹ Hoài bằng lòng với số phận, yên lòng với tình yêu dang dở được bà ấp ủ, chăm sóc và nuôi lớn nó nơi đứa con gái cưng của mình.

Sương Ban Mai

Nguồn GĐ&XH: http://giadinh.net.vn/gia-dinh/nuoc-mat-me-don-than-12-hanh-phuc-kho-tin-cua-ba-me-don-than-ca-cuoc-doi-ton-tho-mot-tinh-yeu-dang-do-2019060110525217.htm