Phiên tòa giả định: Mở quán cà phê kích dục để dàn cảnh cướp tài sản

Sau khi mở quán cà phê kích dục, nữ chủ quán cùng 'phi công trẻ' dàn cảnh cướp tài sản của khách.

Theo cáo trạng của VKSND tỉnh V.L, khoảng 2h sáng 1/11, ông Minh (51 tuổi, ngụ tỉnh Đ.T) ghé vào quán cà phê không tên trên tuyến đường tránh TP.V.L, tỉnh V.L thì được 1 nữ tiếp viên gạ kích dục với giá 200.000 đồng. Ông này đồng ý và trả tiền trước. Khi ông Minh rời đi thì bị tiếp viên kéo lại, giật ví vì cho rằng chưa trả tiền. Hai người giằng co, ông Minh bị thanh niên trong quán cầm cây đánh rách mí mắt, cướp ví bên trong có 13,5 chỉ vàng (24K) và 7,5 triệu đồng.

Tối 15/11, công an bắt được chủ quán cà phê trên là Phan Thị Bạch Tuyết (50 tuổi, ngụ Đ.T). Sau đó, Nguyễn Phương Đại (37 tuổi, ngụ huyện L.H, tỉnh V.L) cũng ra đầu thú. Tuyết khai nhận, do không nghề nghiệp ổn định nên tìm đến địa điểm trên thuê đất mở quán cà phê và cho nhân viên kích dục cho khách khi có yêu cầu. Khi thiếu tiếp viên, Tuyết trực tiếp phục vụ khách.

Trong thời gian hoạt động, Tuyết quen Đại và 2 người chung sống như vợ chồng. Cả hai thường xuyên giở trò móc túi, cướp tài sản của khách. Hôm xảy ra sự việc, Tuyết và Đại bàn nhau dàn cảnh cướp tài sản của ông Minh rồi bỏ trốn. Số tài sản cướp được, cả hai mang đi bán mua xe máy và tiêu xài cá nhân. Cơ quan công an thu giữ được 57,5 triệu đồng và đã trao trả cho bị hại.

Quán cà phê của Tuyết đã 2 lần bị xử phạt hành chính về hành vi kích dục nhưng vẫn lén hoạt động.

Căn cứ kết quả điều tra, kết quả định giá tài sản bị cướp là 407.500.000 đồng, VKS quyết định truy tố Tuyết, Đại về tội Cướp tài sản theo quy định tại điểm a (Chiếm đoạt tài sản trị giá từ 200.000.000 đồng đến dưới 500.000.000 đồng) khoản 3, Điều 168, BLHS.

Ngày 23/11, TAND tỉnh V.L mở phiên tòa xét xử vụ án này. Tham dự phiên tòa gồm có thẩm phán, chủ tọa phiên tòa Ngô Khải Hưng. Đại diện VKSND, bà Trần Lê Na. Luật sư Hoàng Công Vui, đoàn Luật sư tỉnh V.L bào chữa cho bị cáo Tuyết. Luật sư Nguyễn Thị Hương, đoàn Luật sư tỉnh V.L, bào chữa cho bị cáo Đại. Người bị hại không thuê luật sư và có mặt tại tòa.

Hình minh họa.

VKS: Các bị cáo phạm tội có tổ chức

Theo lời khai của bị cáo Tuyết, dù đã ở tuổi trung niên nhưng bị cáo vẫn không có nghề nghiệp ổn định. Khi thuê đất để mở quán cà phê, bị cáo cũng không có ý định làm ăn chân chính mà chỉ nghĩ cách để kiếm được tiền nhanh và dễ nhất. Không chỉ tổ chức cho tiếp viên nữ kích dục cho khách để thu tiền, khi thiếu người, bị cáo sẵn sàng “trực tiếp phục vụ”. Tuy nhiên, hoạt động mại dâm trá hình này cũng chỉ là phương thức để bị cáo dễ bề lấy trộm, thậm chí trắng trợn cướp đoạt tài sản của khách vào quán.

Như bị cáo khai thì bị cáo và Đại đã nhiều lần móc túi, cướp tài sản của khách, vụ cướp của ông Minh chỉ là vụ mới nhất mà các bị cáo đã thực hiện. Quá trình ra tay của các bị cáo đều có bàn bạc, phân công nhiệm vụ cụ thể, tiếp viên làm gì, Đại làm gì... Để lấy được tài sản, các bị cáo sẵn sàng hành hung, gây thương tích cho người khác.

Về phần mình, biết rõ làm như vậy là vi phạm pháp luật nhưng bị cáo Đại vẫn tiếp tay, thậm chí trực tiếp gây án, cùng ăn chia với người tình. Do vậy, bị cáo phải chịu trách nhiệm về tội Cướp tài sản với vai trò đồng phạm giúp sức.

Hành vi của các bị cáo đã xâm phạm đến quyền sở hữu tài sản, quyền bất khả xâm phạm về thân thể của công dân. Vì nạn nhân từ chối giám định nên cơ quan điều tra mới không xem xét hành vi cố ý gây thương tích của các bị cáo.

Vì các lẽ trên, VKS đề nghị xử phạt bị cáo Phan Thị Bạch Tuyết 16 năm tù về tội Cướp tài sản; Đề nghị xử phạt bị cáo Nguyễn Phương Đại 15 năm tù cùng về tội Cướp tài sản.

Bị cáo Tuyết: Bị cáo biết tội của mình rồi

Thưa quý tòa, những ngày bị tạm giam bị cáo đã rất hối hận về việc làm của mình. Giờ bị cáo chỉ mong HĐXX cho bị cáo được hưởng mức án nhẹ để bị cáo đi làm lấy tiền hoàn trả lại cho ông Minh.

Bị cáo Đại: Bị cáo chỉ làm theo chỉ đạo của Tuyết

Kính thưa HĐXX, đúng là tôi có tham gia trấn lột tiền, vàng của ông Minh nhưng cáo trạng cho rằng tôi là đồng phạm giúp sức thì oan cho tôi quá. Tất cả những gì tôi làm đều theo sự chỉ đạo của Tuyết, Tuyết bảo tôi nếu không làm vậy thì không có cơm ăn, áo mặc. Mà tôi thì rất ngại phải lao động chân tay. Thấy việc trấn lột tiền cũng dễ, nạn nhân cũng không dám tố cáo vì sợ mất danh dự nên bị cáo mới tham gia.

Hôm đó đúng là tôi có quá tay với ông Minh nhưng vì ông ấy chống trả nên tôi mới đánh mạnh như vậy chứ các nạn nhân trước đều “ngoan ngoãn” đưa tiền nên hầu như tôi không phải “động thủ”. Mong tòa xem xét.

Bị hại: Đề nghị tòa buộc các bị cáo trả lại tài sản cho tôi

Kính thưa HĐXX, ngoài việc mong tòa xét xử thật nghiêm các bị cáo để làm gương, đề nghị tòa buộc các bị cáo phải trả lại tôi toàn bộ số tiền, vàng đã cướp là 472 triệu đồng (giá trị 13,5 chỉ vàng vào thời điểm này) và 7,5 triệu đồng.

Luật sư bào chữa cho bị cáo Tuyết: Đề nghị làm rõ số vàng nạn nhân khai báo

Tôi đề nghị HĐXX trả hồ sơ vụ án để cơ quan điều tra xác định rõ số vàng mà nạn nhân đã khai báo cũng như định giá lại để làm rõ giá trị thực sự của số vàng đó. Theo quan điểm của tôi thì lời khai của nạn nhân có nhiều điểm phi lý.

Nếu đúng tài sản bị mất là vàng nữ trang thì tại sao nạn nhân không “trưng ra” mà lại giấu vào trong ví? Giả sử số vàng nạn nhân bị chiếm đoạt đúng như khai báo thì cũng phải xem đó là vàng mới mua hay vàng cũ? Nếu là vàng cũ thì sẽ có sự hao mòn nhất định và không thể tính giá thị trường vào thời điểm hiện tại để quy đổi như kết quả định giá được.

Giá trị tài sản bị cướp rất quan trọng vì nó liên quan đến khung hình phạt mà các bị cáo phải chịu. Để xử lý đúng người, đúng tội, đề nghị HĐXX xem xét.

Luật sư bào chữa cho bị cáo Đại: Đề nghị cho các bị cáo đối chất

Tôi đồng tình với quan điểm bào chữa của vị luật sư đồng nghiệp là phải điều tra lại vụ án này. Về cách thức gây án, lời khai của các bị cáo có nhiều mâu thuẫn. Tuyết khai đã thống nhất với Đại từ trước nhưng Đại khai cả hai không bàn bạc gì, Đại chỉ làm theo chỉ đạo của Tuyết. Bản thân lời khai của nạn nhân với các bị cáo về số vàng bị cướp cũng có sự mâu thuẫn. Các bị cáo khai khi mang vàng đi bán chỉ có 7,5 chỉ nhưng nạn nhân lại khai là 13,5 chỉ. Do vậy, tôi đề nghị HĐXX cho các bị cáo được đối chất với nhau để làm rõ vai trò của từng bị cáo trong vụ án; Cho bị hại đối chất với các bị cáo để làm rõ số tài sản bị cướp.

HĐXX: Tội trạng của các bị cáo đã quá rõ

Căn cứ hồ sơ vụ án, căn cứ lời khai nhận tội của các bị cáo, lời khai của bị hại, HĐXX nhận thấy cáo trạng của VKS là có cơ sở. Vì lười lao động, các bị cáo sẵn sàng bất chấp pháp luật, dùng mọi thủ đoạn để chiếm đoạt tài sản của người khác. Thậm chí khi nạn nhân chống cự, các bị cáo còn dùng vũ lực để tấn công, buộc họ phải giao tài sản.

Về số vàng bị cướp, cơ quan điều tra đã tiến hành xác minh và thấy lời khai của bị hại là chính xác nên đề nghị của vị luật sư bào chữa cho bị cáo Tuyết là không có cơ sở. Về quan điểm của luật sư bào chữa cho bị cáo Đại, HĐXX nhận thấy không có cơ sở để xem xét vì bản chất của người phạm tội luôn là chối tội, đổ vấy tội cho người khác. Hơn nữa lời khai của bị cáo không phải là chứng cứ duy nhất để kết tội trong vụ án này.

Với các lẽ trên, áp dụng điểm a, khoản 3, Điều 168, BLHS, HĐXX tuyên bố các bị cáo đã phạm tội Cướp tài sản. Phạt bị cáo Phan Thị Bạch Tuyết 16 năm tù giam; Phạt bị cáo Nguyễn Phương Đại 15 năm tù giam. Về trách nhiệm dân sự, buộc các bị cáo phải liên đới bồi thường cho bị hại số tiền đã chiếm đoạt là 350 triệu đồng (đã trừ đi số tiền cơ quan điều tra thu giữ được). Mỗi bị cáo phải chịu án phí sơ thẩm là 200.000 đồng/người.

Các bị cáo, bị hại có 15 ngày để kháng cáo bản án này, kể từ ngày hôm nay.

Ánh Dương

Nguồn Người Đưa Tin: https://nguoiduatin.vn/mo-quan-ca-phe-kich-duc-de-dan-canh-cuop-tai-san-a412461.html