'Giọng của phố còn thì Hà Nội còn'

'Giọng của phố còn thì Hà Nội còn. Một nghìn năm trước đã vậy và cả nghìn năm sau vẫn vậy', nhà văn Nguyễn Việt Hà viết trong sách.

Tú Xương - những 'cái lạ đời'!

Thế giới thơ Tú Xương là thế giới của cái 'lạ đời' ở chỗ đã kiến tạo nên một mô hình tiếng cười rất riêng, không giống ai, sắc nhọn, đanh đá, chua chát, đau đớn. Đó là một mô hình của 'thế giới lộn ngược', tất cả cứ lộn 'tùng phèo', tréo ngoe, oái oăm. Tiếng cười luôn là một mã văn hóa của thời đại, của dân tộc nên giải mã tiếng cười sẽ góp phần tìm được bản chất, xu thế thời đại và tâm hồn, tính cách dân tộc. Các nhà trào phúng lớn thực sự là những nhà văn hóa lớn.

Truyện ngắn Xác lá

Duẩn cố mở căng mắt cưỡng lại giấc ngủ đang chực ùa tới. Màn đêm lạnh buốt và hoang hoải.

Mùa lạc đến rồi!

Mỗi khi thấy vạt ruộng lạc xéo nhà không còn xanh phơi phới mà bắt đầu ngả vàng, táp lá, chị đã reo lên rồi vội kéo tôi trở lại thuở niên thiếu.

Phố sương

Những ngày tháng 8, già dặn mùa hè và non nớt khi vào thu. Đã thấy tang tảng sương giăng từ sớm mai, đến tối, sương ấy vẫn mờ mờ... Pleiku thường đón sương mù vào sáng sớm hay những chiều thiếu nắng khi một đợt áp thấp vừa đi qua, khi Tây Nguyên đang là những ngày mưa da diết.

Điều giản dị

Bác sĩ Thành tỉnh dậy lúc 5 giờ sáng. Đó là thói quen hiếm khi thay đổi, dù ông có trực hay không trực. Ông vươn vai, vận động nhẹ nhàng trên giường cho mạch máu lưu thông, cho xương cốt kêu răng rắc, đầu óc tỉnh táo rồi mới đặt chân xuống đất.

Chạm miền đất Tổ

Tôi có một ước mơ tuy âm thầm nhưng không kém phần mãnh liệt, đó là sẽ cố gắng để có thể đặt chân lên khắp mọi miền trên đất nước. Và, tôi sẽ ưu tiên cho xứ Bắc, nơi tôi được sinh ra, nơi tôi đã xa cách hơn một phần tư thế kỷ nhưng lại luôn hiện diện trong một phần tính cách, một phần lời ăn tiếng nói hàng ngày của tôi.

Đồng Văn… nhớ!

Những ngày cuối năm, khi sương giăng mờ bảng lảng trên vạt hoa và hàng cây trước cửa, không dưng lại nhớ những cung đường Hà Giang năm trước.

Đến Luang Prabang tìm bình yên

Cố đô đất nước hoa Chăm Pa trở thành điểm thu hút du khách không chỉ nhờ vị thế chính trị - lịch sử mà còn bởi những giá trị tinh thần, văn hóa đặc sắc giúp tâm hồn con người trở nên bình yên hơn

Tháng Chín, vào Thu...

Tháng Chín. Chói chang hè vẫn chưa chịu nhạt đi trên vòm lá biếc. Cái nắng bừng bừng đổ lửa mỗi trưa vẫn cứ tàn nhẫn dội thẳng cơn oi bức ngùn ngụt xuống đời. Gió Tây Nam nguôi thịnh nộ một phần; nhưng thi thoảng lại như con ngựa già nuối tiếc thanh xuân chợt lồng lên khi nghe mùi con cái ở phía xa xa.