Những ngày cuối năm, mọi người đều tích cực chuẩn bị Tết, còn mấy ông hưu trí vẫn bình chân như vại, nhân dịp không khí Tết để bàn luận về Tết xưa, Tết nay. Ông Nhinh mở đầu: Chú thấy Tết nay có hơn Tết xưa không? Tôi bảo: mình phân tích, so sánh thì mới kết luận được.
Yên Bình (huyện Thạch Thất) là một trong những xã miền núi của Thủ đô. Yên Bình có khoảng 35% dân số là người dân tộc Mường, 65% người dân tộc Kinh nên văn hóa có nét hòa quyện, nhiều phong tục đẹp được duy trì...
Vào ngày Tết, nhiều gia đình, nhất là ở các vùng thôn quê trên địa bàn tỉnh vẫn duy trì tập quán đụng lợn. Đây không chỉ là nét đẹp văn hóa, thắm tình đoàn kết mà còn cung cấp thịt lợn sạch, đảm bảo an toàn cho người dân vui Tết đón Xuân.
Tôi bỗng thấy nhớ tất cả: cái không khí xì xụp nấu nướng, cái dáng tất tưởi của mẹ tôi chạy lên nhà xuống sân, cái bếp rộn ràng người ra, người vào và luôn có một nồi hầm xì xì phun khói, luôn có một món gì đó đang được vần trên bếp…
Ngày Tết, theo phong tục ở nhiều địa phương, người dân thường 'đụng' lợn liên hoan. Thói quen này sẽ không tiềm ẩn nguy cơ nếu người dân bỏ qua món tiết canh.
Ngày mổ lợn, trong lúc người lớn tất bật lo toan nhiều công việc 'trọng đại' thì đám trẻ con chúng tôi được phân công đun nước sôi để làm lông, rồi lo cắt những tàu lá chuối trải ra sân gạch làm chỗ ngả thịt, chia phần...
Chỉ còn ít giờ nữa, năm Quý Mão sẽ khép lại để đón năm mới Giáp Thìn 2024. Thời điểm này, khắp các vùng quê ngoại thành Hà Nội đã được trang hoàng rực rỡ, sắc xuân tràn ngập mọi nẻo đường.
Năm Quý Mão sắp qua, Tết Giáp Thìn sắp đến. Không ít làng quê ở Bắc Bộ những ngày giáp Tết vẫn duy trì tục 'đụng lợn'. Đây là nét văn hóa truyền thống từ bao đời nay, dù kinh tế thị trường phát triển, thịt lợn được bày bán khá sẵn ở các chợ, khu dân cư, không còn khan hiếm như những năm thời bao cấp.
Thời điểm cuối năm, nhiều gia đình thường có thói quen 'ăn đụng' lợn, trong khi giết mổ không sử dụng các phương tiện bảo hộ cần thiết. Theo các chuyên gia y tế, việc tự giết mổ lợn cũng tiềm ẩn nhiều nguy cơ nhiễm khuẩn liên cầu lợn.
Trên chuyến xe giáp Tết ấy, ông Thuộc đã nhận được những đồng tiền ân nghĩa để về sắm Tết cùng vợ và cháu nhỏ.
Tết cổ truyền của dân tộc lại sắp về, mới hôm rồi đây mẹ gọi điện từ quê lên nhắn tôi gắng về sớm để phụ giúp mẹ sửa soạn chuẩn bị cho tết, bởi năm nay nhà sẽ nấu bánh chưng và 'ăn đụng' lợn (nhiều gia đình cùng chung nhau mổ một con lợn để ăn tết!)
Từ lâu giống lợn bản địa được nuôi chủ yếu trong các hộ gia đình. Vào dịp lễ, Tết hoặc gia đình có công việc, người tiêu dùng nhờ người quen tìm mua ở các hộ chăn nuôi.
Với những đứa trẻ quê mùa năm nao giờ đã chuẩn bị lên ông, lên bà, không khí tết, ước ao tết, những giây phút hạnh phúc của Tết đã như vết sơn dầu vạch lên mảnh toan trắng, quên cả thời gian để cả đời gieo thương, rắc nhớ về một miền gần gũi mà xa thẳm.
Có lẽ, với mỗi một người con khi xa quê thì Tết đến xuân về đều có chung cảm xúc bồi hồi, hân hoan. Còn đối với tôi, Tết là khoảng lặng để nhớ về những kỷ niệm thời thơ ấu trong đó có tiếng trống đêm giao thừa của ông nội…
Những người làm nghề thịt lợn có khi phải làm việc xuyên đêm vào những ngày cận Tết vì công việc bận rộn. Họ kiếm được tiền triệu vào những ngày này.
Nhiều gia đình ở các vùng nông thôn tại Hải Dương vẫn duy trì tục đụng lợn Tết. Cứ đến ngày 28, 29 tháng Chạp, anh em họ hàng hoặc bà con xóm giềng lại rủ nhau mổ lợn, tạo không khí vui tươi, phấn khởi.